"Chúc mừng năm mới cục trưởng Tô!" Diệp Thiếu Ninh bèn lịch sự đáp lời.
Trông thấy Tô Mạch, Đồng Duyệt ngạc nhiên trong phút chốc. Nhưng điều này diễn ra quá chóng vánh nên không ai nhận ra, ngoài Tô Mạch.
Tô Mạch từ tốn gật đầu, không gọi cô là "Tiểu Duyệt", chỉ nở một nụ cười hiền hòa.
"Em đi nhé." Đồng Duyệt thầm thở dài trong lòng rồi quay lại khẽ nói với Diệp Thiếu Ninh.
Diệp Thiếu Ninh chưa kịp suy nghĩ thì đôi chân đã bước, anh trèo lên xe bus theo cô. Tay ôm ngang eo Đồng Duyệt, anh chỉ về hàng ghế cuối, "Bọn mình ngồi kia nhé."
Đồng Duyệt ngoái lại, chẳng phải anh đã đồng ý sẽ không theo cô tới sân bay sao?
Trịnh Trì chậc lưỡi rồi cười phá lên, "Đúng là vợ chồng son, giám đốc Diệp với cô giáo Đồng quả là thắm thiết!"
Mạnh Ngu buồn bã ngoảnh mặt nhìn ra phong cảnh ngoài cửa xe. Hành động của anh khiến nụ cười chưa kịp xuất hiện của mọi người cứng đờ.
Nếu anh không nhận được email kia, nếu anh không đọc nó thì hôm nay chính là ngày đầu tiên sau hôn lễ của anh và Lăng Linh, lẽ ra Lăng Linh sẽ ngồi kế bên anh, đón nhận những câu đùa giỡn, trêu chọc của mọi người.
Anh thật lòng không thể chấp nhận sự việc đó. Lăng Linh trần như nhộng bị người ta bắt gian tại giường. Vừa nhận được email, anh đã tức tốc gọi ngay cho Lăng Linh. Hai người ngồi trên ghế đá ngoài công viên, gió lạnh rít gào cuốn lên những hạt tuyết mịn. Anh chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do/1911370/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.