Triệu Thanh nhao nhao đòi Đồng Duyệt mời đi ăn. Làm gì có ai đi hưởng tuần trăng mật lại về tay không, chẳng có đồng quà tấm bánh nào?
Đồng Duyệt tự biết đuối lý, bèn đồng ý, nói Triệu Thanh hẹn mọi người.
Những người làm cùng văn phòng đi cả, một vài giáo viên dạy cùng khối cũng đi. Mùa đông ăn lẩu vừa kinh tế lại có lợi, họ ăn ngay ở quán lẩu đối diện trường, không cần lái xe, vừa ăn lại có thể mở rộng ra uống.
Thêm nước lẩu mấy lần, vỏ bia ở chân tường đã lên đến hơn chục, cả đám bắt đầu nghiêng ngả.
Triệu Thanh run rẩy bưng một cốc rượu, hết chỉ vì Kiều Khả Hân lại chỉ sang Đồng Duyệt, "Tôi đang mượn rượu giải sầu đây, nghĩ lại đúng là không được tích sự gì hết. Ngày nào tôi cũng có cơ hội tiếp xúc với hai người đẹp ở cự ly gần, sao tôi lại kiềm chế kia chứ? Kiềm chế bao lần để cuối cùng một người thì đi lấy chồng, một người đã có chủ, tôi lại còn phải mừng cưới, liền một lúc mất luôn cả hai đối tượng."
Triệu Thanh lập tức chuyển hướng, rót thêm rượu rồi cụng thật mạnh vào cốc của Mạnh Ngu, "Chuyện tình yêu xem ra tôi phải học hỏi thầy Mạnh, thầy là người rất biết nhìn xa trông rộng. Binh hay ở tốc độ, đánh nhanh thắng gọn, cô giáo Lăng Linh quả là chung tình với thầy! Haiz, có được người vợ như vậy, kẻ làm chồng còn mong gì hơn?"
Mạnh Ngu chẳng nói chẳng rằng, quay người cầm chai rượu bên cạnh dốc cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do/1911346/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.