Mặc dù không tin trên đời tồn tại tình yêu như trong truyện cổ tích nhưng Đồng Duyệt vẫn mong là có.
Vào một buổi chiều đầu xuân, trong làn gió xuân se lạnh, cô và Ngạn Kiệt gõ cửa nhà Tô Mạch.
Trước khi bước vào, cô kéo tay Ngạn Kiệt, nói giọng nài nỉ: "Anh, không cần vào đâu. Ở Thượng Hải còn có rất nhiều cơ hội, em muốn làm việc ở Thượng Hải."
Ngạn Kiệt mặc áo khoác kiểu bó, choàng chiếc khăn màu nâu nhạt, gương mặt đẹp trai lộ rõ vẻ lạnh lùng: "Đâu phải em chưa từng thử sức, trường nào ở Thượng Hải cũng đòi hỏi ứng viên dày dặn kinh nghiệm, em có không? Hơn nữa cạnh tranh như thế gay gắt quá, giá cả lại cao, em không tưởng tượng được sự khổ sở đó đâu."
"Chẳng phải anh vẫn sống rất tốt sao?" Cô xoa má, khẽ giậm giậm chân.
Ngạn Kiệt cười khổ, "Anh sống chật vật trong xã hội, mỗi tháng kiếm được 5000 mà gọi là rất tốt à? Tiểu Duyệt, đừng nói nữa, chúng ta vào thôi."
Đã có tiếng bước chân vọng ra từ bên trong.
Lần đầu tiên được gặp Tô Mạch và Từ Diệc Tâm, Đồng Duyệt thực sự có cảm giác đã được tận mắt nhìn thấy tình yêu trong truyện cổ tích. Cô chưa thấy đôi vợ chồng nào xứng đôi như họ, đúng là cặp đôi do ông trời tác thành.
Từ Diệc Tâm trắng trẻo, nhỏ nhắn, nhu mì, là một cán bộ công tác ở thư viện trường đại học Thanh Đài, không theo nghiệp chính trị, không mấy sắc sảo, chỉ là một cô gái không màng tới nhân gian khói lửa.
Có được một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-de-tinh-yeu-roi-tu-do/102779/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.