Kiếp trước, phủ Vĩnh An.
Thịnh Quốc khai lập, Ôn thị đăng cơ, Vĩnh An theo đó xuất hiện, trở thành tay sai đắc lực của mỗi một vị thiên tử. Việc này đồng nghĩa nó đã tồn tại từ rất lâu, tính cả trên dưới toàn phủ cũng đến hơn trăm người. Bầu không khí lúc nào cũng náo nhiệt sôi nổi, cho đến khi Bạch Hồng Y gả vào phủ làm chính thê, nhận ấn chủ mẫu, tiếp quản phủ Vĩnh An cùng Giang đại tướng quân.
Tính tình nàng không tốt, nói thẳng ra là xấu cực kì. Dễ nổi nóng, cáu gắt, mạnh mẽ chẳng hề kiêng dè bất cứ ai; từ khi nàng tới, quy củ trong phủ Vĩnh An thắt chặt hơn bao giờ hết, thêm cả chuyện xung khắc với Giang Triết Viễn, không khí dần trở nên lạnh nhạt, yên tĩnh.
Giang Tô quanh quẩn bên mấy thứ nữ công, Giang Ninh tối mắt tối mũi với kiếm cung, mặc dù trong phủ có hài tử nhưng thật sự chưa từng có tiếng cười đùa vui vẻ. Tới tận khi Ôn Tề Minh tới, cứ như một tiểu thái dương rực rỡ, xua đi hết khí lạnh âm u của nơi này, đem lại sinh lực cho phủ Vĩnh An.
Lần đầu tiên các thị nữ trong phủ nhìn thấy công tử của mình cười, Giang Ninh cười rất hồn nhiên, ngây thơ con trẻ, thật đúng với tuổi của hắn lúc bấy giờ. Điều đó hoàn toàn dựa vào thái tử điện hạ Ôn Tề Minh.
Từ nhỏ, Giang đại tướng quân luôn chinh chiến trên sa trường, khi trở về lại lạnh lùng răn dạy; Bạch Hồng Y tuy yêu thương hết mực nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-dau-vong-minh-nguyet/2932154/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.