Ôn Triều Khanh không biểu lộ bất cứ thái độ gì, chỉ ôn tồn hỏi nhi tử của mình: “Kiểm tra bằng cách nào?”
Lưu Nhiên có chút nằm ngoài dự đoán đối với hành động này của Ôn đế, chẳng phải Lý hoàng hậu đã đảm bảo với y rằng đã nắm gọn tên hoàng đế ngu ngốc này trong lòng bàn tay sao?
Mặt khác, Lý Sa Tư cũng hết sức ngỡ ngàng. Nàng kín đáo níu lấy ống tay áo của Ôn Triều Khanh, khe khẽ nhíu mày. Nàng vẫn luôn cho là Ôn đế yêu mình nhất trên thế gian, so với Ôn Tề Minh còn nhỉnh hơn chút đỉnh. Đến ngay cả chuyện diệt đi Vĩnh An phủ mà ông ta đã không kháng cự lại nàng, bây giờ lại nghiễm nhiên đi nghe Ôn Tề Minh chất vấn!?
Lý Sa Tử tưởng mình hiểu rõ về người này nhưng bây giờ nàng mới chợt nhận ra: người ngồi trên ngai vàng hiện tại đã trải qua cuộc chiến tranh giành vương vị đẫm máu, ông ta là kẻ chiến thắng, là một kẻ thâm sâu khó lường.
Ôn Triều Khanh chẳng mảy may quan tâm đến vẻ mặt của Lý hoàng hậu, chỉ chuyên chú đợi Ôn Tề Minh nói ra.
“Phụ hoàng, rất đơn giản thôi, đó là đối chiếu.”
Ôn Tề Minh ra lệnh cho thuộc hạ lôi kẻ máu me be bét kia lên trên đài, hắn muốn cho Ôn đế thấy rõ.
“Hình xăm của Ám Bộ còn được coi là cửa ải cuối cùng để một người có thể gia nhập lực lượng này. Nói vậy là vì chúng không đơn thuần tạo nên bởi lạc ấn, cho nên vết bỏng hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-dau-vong-minh-nguyet/2932065/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.