Đỉnh Đỉnh hôm nay trầm cảm, bèn đóng cửa tiệm sớm hơn mọi ngày. Thật sự hôm nay là một ngày khá nhàm chán. Có điều tao đứng đó cãi nhau với thằng cha "Diana 8 mét" kia, làm cho một nửa số khách ở đó bỏ đi về. Cũng hơi nhạy cảm xíu nhưng đcm phải giải quyết cho cặn kẻ. Chứ ai đời lại đọc 8 miếng mà ra 8 mét. Rồi mắc cc gì lôi vật lý vô vậy cha. Tao nhìn mà tao tức á chời. Má, tao mà lớn bằng ổng chắc tao đạp ổng xuống mương lăn 80 vòng mới hả giận.
...
Lúc đó trời cũng đã sập tối. Tao mặc chiếc áo thun tay cụt, mặc chiếc quần jeans ngắn, chân mang dép lào phi thẳng ra ngoài đường. Hít thở không khí ban đêm của lòng thành phố sầm uất này, trên trời đã xuất hiện vài ngôi sao nhỏ lấp lánh. Gió mùa thu mát rượi phà vào mặt. Nhìn sang Đỉnh Đỉnh đang khoá cửa cẩn thận, nó xách balo rồi bỏ đi.
Đỉnh Đỉnh: Phá đủ rồi, về nhà nhanh đi!
Tao mỉm cười, vươn vai xoay qua xoay lại tập thể dục một cái. Chỗ này rất vắng người, cũng chỉ có mấy con xe chạy lại. Nhà thì mọc xen sát nhau nhìn ấm cúng cực kì, tao hú hét kê vai Đỉnh Đỉnh. Miệng không ngừng nở nụ cười tươi.
Tao: Tao có lòng tốt sợ mày không có ai nói chuyện sinh ra chán nên mới đến đó. Có thể bao tao 1 chầu ăn không?
Thế là, bụng tao biểu tình dữ dội. Nó réo lên từng hồi, sáng nay cũng chỉ ăn vài cây xúc xích chiên với que kem một nửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-oi-may-hay-lam/1489307/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.