Một buổi chủ nhật nhàm chán thấy bà cố. Tao mang tâm trạng vui vẻ vì đã đến lúc nghỉ ngơi, học cả tuần cũng mệt cái thân nhức cái lỗ tai lắm chứ bộ. Vậy là thưởng cho mình một buổi đi chơi lòng vòng, ăn những món mình thích và chọc phá mấy đứa bạn của mình.
Điển hình là cái đứa đang ngồi trong một cửa hàng đếm tiền kia. Tao mỉm cười, cầm que kem trên tay rồi bước nhanh đến.
Thấy Đỉnh Đỉnh ngồi trên quầy thu ngân của cửa hàng tiện lợi. Cửa hàng đó cũng khá lớn, nằm trên một con hẻm cách nhà nó không xa. Bà nó là người quen của chủ cửa hàng tiện lợi này nên được đề cử đến đây để trong coi. Mới vào là được quản lí cửa hàng này luôn. Ở đây cũng chỉ có nó và một chị hơn 5 tuổi. Chị ấy tên là Liên. Buổi sáng thì chị Liên trông coi cửa hàng, còn tối đến thì đến lượt nó. Làm từ 6h tối đến 11h đêm sau đó đóng cửa.
Vì đây là cửa hàng khá lớn nên không cố định thời gian. Nếu thấy dần ít khách sẽ đóng cửa. Lâu lâu chủ cửa hàng sẽ đến để kiểm tra tình hình.
Trong đám bạn của tao, chỉ có Đỉnh Đỉnh và Thu Nguyệt là hai con mẹt sáng đi học tối đi làm. Đỉnh Đỉnh thì làm thu ngân, quản lý hết cửa hàng. Còn Thu Nguyệt đang làm trong quán cafe cách đây không xa.
Khi cửa chính mở, cái chuông được treo trên đó va vào nhau thành tiếng *leng keng*. Như một dấu hiệu nhận biết khách ghé tiệm, Đỉnh Đỉnh theo bản năng đếm tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-oi-may-hay-lam/1489306/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.