Thế Khang thích Ngọc Kha từ lâu lắm rồi. Thế Khang là hotboy của trường, người ngoài cho rằng cậu lạnh lùng vô cảm. Đối với người khác Thế Khang sẽ không để tâm như vậy đâu. Nhưng Ngọc Kha thì khác, cô bé là người Khang mến 5 năm rồi. Hắn thầm thích người ta, lặng lẽ đến mức không có đứa bạn nào nhìn ra, riết rồi ai cũng nghĩ hắn là hot boy cao lãnh khó gần.
Lâm Ngọc Kha, cháu gái độc nhất của bà Lâm Hồng Liên, nữ bác sĩ Trung y có tiếng cả nước. Trước nhỏ có đến hơn mười ông anh cả ruột lẫn họ, nhưng bà Liên không vừa mắt nổi ông nào, chỉ có nó là được xào nấu hun đúc ngay từ khi nhỏ xíu. Thành ra cái tính cách vô dục vô cầu, lạc quan tới mức lạnh lùng. Nói nhẹ nhàng là ngây thơ, nói theo cách chỉ trích thì là vô tâm. Nhưng tâm của Ngọc Kha mềm như đậu hũ vậy, dịu dàng, ngọt ngào, ấm áp, như muốn tan chảy vạn vật xung quanh. Chỉ có ai tiếp cận, mới hiểu rõ điều này!
Thế Khang yêu thích Ngọc Kha nhiều lắm. Nhưng đôi lúc cậu cũng tự hỏi liệu cô ấy có thích mình không dù chỉ là một chút. Nhiều lúc cậu cũng muốn tỏ tình, nhưng chỉ sợ thất bại mà mọi chuyện sẽ hóa thành công cốc, cho nên cậu chẳng thể tự tin nổi.