- Tớ ko thể chấp nhận lời xin lỗi đó đc...
- Tại sao chứ?- nét mặt cậu ấy thoáng buồn...
- Phì há há á á...
Tôi kí đầu cậu ấy rồi bật cười như một con điên, cười đến nỗi mà nước mắt chảy ra đầy mặt, mất hình tượng quá điiiiii. Nhưng quả thực, đại thiếu gia của tôi hôm nay ngốc quá rồi, dễ ăn cú lừa quá rồi.
- Cậu đúng là, tự dưng lại đi xin lỗi việc này, tớ ko thể chấp nhận vì có bao giờ để nó trong lòng đâu, phì- nói xong lại cười-_-
Mặt cậu ấy thộn thộn ngố ngố đến đáng yêu chết đi được, ôi tôi chỉ muốn lao vào véo má rồi bóp ngực cậu ấy thôi=_=
Tưởng tưởng cái cảnh cậu ấy lấy tay che ngực rồi tấm tức như thiếu nữ bị bắt nạt, yết hầu tôi lại lăn nhẹ một cái
aaaaaaaaaaaa
Tôi bị làm sao vậy nè, tự dưng lại thèm "thịt"
Khánh An ơi là Khánh An, mày hư quá rồi đó-_-
- Vậy tớ và cậu vẫn là bạn à?- nhìn bộ dạng cậu ấy chỉ muốn bức chết thôi
- Ai bảo cậu thế, tớ và cậu đã là bạn từ mười mấy năm trước rồi
Tôi cười hì hì rồi đánh đốp phát vào lưng cậu ấy, đánh xong thì chạy tót, mặc cậu ấy ở đằng sau gào thét đuổi theo
Tôi nhớ năm đó, tôi cướp siêu nhân của cậu ấy, cậu ấy cũng đuổi theo tôi từ đầu xóm đến cuối xóm
Vì chạy nhanh quá mà cậu ấy ngã sước đầy mk
Đã thế mà vẫn còn xin bố đừng đánh đít tôi
" Cháu ko sao hết á, bác đừng đánh Khánh An"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-cau-thich-to-a-to-khong-tin-dau/91371/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.