Hôm nay đến phiên tôi trực nhật lớp, cô bạn làm cùng lại nghỉ ốm, thế là tôi phải làm một mk...
Làm xong thì trời cũng đã xế chiều, hoàn hôn đổ bóng đỏ rực một góc sân...
Hoàng hôn...Thời khắc cuối cùng của mặt trời, nhuộm cả thế giới trong màu máu...
Hoàng hôn...cái màu buồn nhất của những màu buồn nhất, cái màu của sự cô đơn lẻ loi, cái màu của sự trống vắng...
Hoàng hôn cứ như màu của tôi, nó trải ra cả một bầu trời đơn độc trong lòng tôi vậy...
Nhìn quanh nhìn quẩn, nhìn đâu cũng thấy một màu đỏ buồn, phía trân trời, mặt trời đỏ, bầu trời đỏ, khoảng sân đỏ, cả con đường tôi sắp đi cũng đỏ...
Như muốn nhấn chìm tôi trong sự cô đơn...
Nhớ năm ấy, thời khắc buồn nhất ngày này có cậu đi cùng và xoa dịu...
Bây giờ chỉ còn lại mk tôi bước trong nắng...
---------------------------------------------------------------
Bỗng có một cái bóng từ xa chạy lại, bất ngờ dùng lực quàng lên vai tôi...
Tý thì ngã=_=
LÀ CẬU ẤY!!!!!!!
Xuất hiện như một bóng ma, chẳng bao giờ báo trước...
Cậu ấy, một bóng ma, là bóng ma mà tôi sợ nhất...
Cái bóng cao dài mà vững chãi ấy đổ rạp trên đường toàn nắng, đổ chồng lên cả bóng tôi
--------------------------------------------------------
Nụ cười tinh nghịch còn chói sáng hơn cả nắng...
Mái tóc còn bồng bềnh hơn cả mây...
Ánh mắt sâu thẳm hơn cả hồ nước màu thu...
Chẳng biết miêu tả có hơi thái quá ko nhưng thực sự đó chính là cậu ấy trong mắt tôi...
- Khánh An, bạn bè thế đấy, tớ đi thi vất vả như vậy mà một câu chúc mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/crush-cau-thich-to-a-to-khong-tin-dau/91370/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.