Cuối cùng Tô Ly vẫn không biết rốt cuộc Phó Mịch thích quà thế nào.
Bởi vì Phó ảnh đế nói: "Cậu tự nghĩ đi, tặng quà gì, không phải là vấn đề mà người tặng nên đau đầu sao?" nên vấn đề khó nhằn lại được ném ngược về phía cậu.
Gia cảnh Phó Mịch giàu có, bản thân hắn lại kiếm được nhiều tiền.
Trong chốc lát Tô Ly thật sự không nghĩ ra, số tiền tiêu vặn có hạn của mình, liệu có thể mua được quà gì cho Phó Mịch.
Vậy nên Tô Ly quyết định tiếp thu ý kiến, hỏi ý kiến mọi người.
[Hạch Đào Tô Ly: Nếu như muốn tặng quà cho thầy giáo, thì nên tặng quà gì nhỉ?]
[Thụy Tiểu Trư: Thầy nào của cậu sinh nhật hả?]
[Hạch Đào Tô Ly: Không phải sinh nhật, chỉ đơn giản là muốn cảm ơn sự dạy dỗ của thầy ấy thôi.]
[Dật Tâm Nhất Ý: Tặng tiền.]
[Hạch Đào Tô Ly:.....Ảnh không thiếu.]
[Dật Tâm Nhất Ý: Tặng hoa.]
[Hạch Đào Tô Ly:..... Gần như ngày nào ảnh cũng được nhận.]
[Dật Tâm Nhất Ý: Tặng rượu vang.]
[Hạch Đào Tô Ly:.... Ảnh ít uống rượu lắm.]
[Thụy Tiểu Trư: Tặng cho ai vậy? Sao chị không biết là cậu có người thầy như vậy nhỉ.]
Ngày nào fans của Phó Mịch cũng ngồi trực ở cửa khách sạn, vừa nhìn thấy hắn xuất hiện, thì đã có đủ các loại quà đưa đến trước mặt hắn, hoa đã là loại thường nhất rồi.
Mấy lần Tô Ly đi ra cửa ngay sau Phó Mịch, đã thấy có fans đem cả một giá hoa cao hơn một mét đến trước cửa khách sạn.
Thật ra thì, Tô Ly không biết sao mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cp-tui-du-luon-be/1037525/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.