Lý Húc ỷ mình là đạo diễn, nên sau khi xác định được có bao nhiêu phần tào phớ, thì liền lấy luôn một bát mặn một bát ngọt, uống hai hớp ngọt, ngấy quá lại uống thêm hai hớp mặn, hết uống mặn rồi lại uống ngọt, lặp lại nhiều lần như vậy mới đi đến trước mặt Tô Ly và Phó Mịch.
"Tiểu Lê tiêu hoang ghê nha."
Lý Húc cười vui vẻ, bộ phim này quay vô cùng suôn sẻ đã đành, các diễn viên cũng rất tự giác, còn thường xuyên đem đồ ăn đến cho nhân viên nữa, diễn viên như thế này ai mà không thích chứ.
Tô Ly vội vàng đứng dậy nhường chỗ cho ông, nhưng lại bị Phó Mịch kéo tay lại, nên không thể đứng dậy được.
"Anh qua đây làm gì?" Phó Mịch khó chịu nhìn Lý Húc.
Hắn vừa mới chuẩn bị gần nhóc thêm một chút, thì lại có một chiếc "bóng đèn" to tướng từ đâu đi đến, mà còn là loại cực sáng nữa chứ.
Lý Húc tự nhiên bị trách, vốn định huênh hoang nói "Đây là phim trường của tôi, tôi đi đâu cũng được.", những nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Phó Mịch với tào phớ trong miệng, tự hiểu là ăn của người thì miệng phải ngậm, đến cả giọng nói cũng vô thức trở lên ôn hòa.
"Tại tôi thấy trên bàn của hai người còn mấy hộp chưa ăn, nên muốn hỏi xem có thừa không, tôi muốn thêm một phần nữa."
Phó Mịch tức giận nói: "Ăn hai hộp còn chưa đủ, lại còn dòm ngó đồ trên bàn người khác hả? Nhóc này kiếm tiền dễ vậy sao? Anh ăn hộp thứ ba có thấy ngại không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cp-tui-du-luon-be/1037523/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.