Thay vì lo cho người khác, thì Tô Ly hẳn nên lo lắng cho bản thân hơn.
Buổi tối sau khi về khách sạn tắm rửa xong, Trương Thụy Y nhìn Tô Ly bị treo trên nóc nhà phơi nắng cả ngày, mặc dù đã bôi kem chống nắng rồi, nhưng cũng không chịu nổi trên nóc nhà không có gì che chắn, lúc xuống cả khuôn mặt bị phơi nắng đỏ lựng lên.
Trương Thụy Y lấy từ trong túi ra một tuýp mặt nạ lô hội, bóp một lượng lớn ra định bôi lên mặt cậu.
Tô Ly nhìn sang, vô thức muốn trốn đi: “Dính nhơm nhớp ấy, em không muốn bôi đâu.”
“Không theo ý cậu được.” Trương Thụy Y không cho cậu cơ hội từ chối, ỷ là Tô Ly không dám làm gì mình, trực tiếp ép cậu vào góc tường: “Đây là đồ nhị thiếu cho đấy nhé, nhất định phải bôi.”
Tô Ly sững người: “Sao anh ta lại đưa cho chị cái này?”
Trương Thụy Y nhân đó bôi mặt nạ lô hội lên mặt cậu, nói: “Không biết nữa, lúc anh Chung đem đến cũng chỉ nói là của nhị thiếu đưa cho thôi, cái này chị thấy người ta giới thiệu, tuy đắt, nhưng tác dụng phục hồi sau khi đi nắng cũng tốt lắm.”
“Anh ta chuẩn bị cho mỗi người một tuýp ạ?”
“Cái này thì chị chịu.”
Trương Thụy Y bôi xong thì đi rửa tay, trong lòng cũng nhân đó mà cảm thấy ghen tị với khuôn mặt nhỏ của Tô Ly, chỉ cần dùng một chút thôi cũng đã đủ bôi cả mặt cậu rồi!
Tô Ly thấy cũng có thể lắm chứ, dù sao mấy lần đi ăn cùng nhau Phó Mịch đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cp-tui-du-luon-be/1037504/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.