Đông Lào sau khi biết tin Việt Nam xuyên không vào cuốn tiểu thuyết viết về Thế chiến 2 liền không nói không rằng, tự ý đổi cơ thể với Việt Nam.
Anh mặc kệ Việt Nam bực bội thế nào, thứ anh cần biết là Việt Nam bên đó ổn không. Chứ hỏi cậu thì cậu lái anh sang chuyện khác thì đéo được thông tin gì. Vì vậy Đông Lào đổi với Việt Nam, tự mình kiểm tra cơ thể cậu.
Và như anh đoán, Việt Nam bị bệnh mẹ rồi.
"Mẹ nó!" Đông Lào bực bội gào lên, anh nhìn cánh tay gầy của cơ thể, lại sờ lên trán vẫn còn đang nóng, nỗi lòng tiếc thương nhịn không được mà phun trào.
"Mình cưng nó, thương nó như thế vậy mà nó bị đày vô cái thứ tiểu thuyết củ lìn này. Mẹ, nó ốm luôn rồi!" Đông Lào soi toàn thân, tiếp tục gào.
USSR nhìn Đông Lào trong thể xác Việt Nam hành xử không khác gì bị thần kinh, dùng vẻ mặt như đang nhìn một tên có vấn đề về não bộ mà nhìn anh.
Rõ ràng vừa rồi còn hành xử bình thường, hắn đã kêu cậu ra ngoài đi với hắn. Nhưng đi được một đoạn quay lại không thấy Việt Nam đâu liền quay lại, và thấy cậu đang từ dưới đất đứng lên, sau đó là màn gào hét như trên.
Đông Lào lúc này mới chú ý tới có một tầm mắt khác đang quan sát mình, quay qua nhìn USSR đứng cách mình 5m, kinh ngạc hô.
"USSR!? Ông còn sống à!!?"
Điều này khiến USSR phải nhíu mày, tên này dám rủa hắn chết?
"Mẹ, cái năm 1991 sau khi ông chết, Việt Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/countryhuman-vietnam-harem-xuyen-vao-sach-biet-lam-sao/1588031/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.