"Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam?" USSR nhíu mày, hắn chưa từng nghe qua cái tên này.
"Phải, nó là tên em từ năm 1976 trở đi." Việt Nam nói thêm. Đôi con ngươi màu vàng bỗng tối đi, cậu nở nụ cười, nói.
"5 năm nữa, em sẽ xuất hiện dưới cái tên Việt Nam Dân chủ Cộng hòa."
"Chẳng có lí do gì để ta có thể tin vào câu chuyện của cậu." USSR nhìn cậu không một chút hứng thú, từng đó thông tin chẳng khiến hắn phải quan tâm.
"Anh không thấy lạ khi em lái được T-34 sao?" Việt Nam cười cười, vào thẳng vấn đề khó hiểu trong lòng USSR mấy tháng trước.
"Ở nơi này, thời điểm ký hiệp ước thì ngoài Liên Xô ra, không ai biết rõ T-34 được sử dụng như thế nào không phải sao?" Việt Nam nhớ mang máng nội dung mà America tóm lược cho cậu, trong tiểu thuyết, T-34 ngoài Liên Xô thì không ai lái được.
"Cậu là tên đã lái xe tăng rồi bỏ trốn hôm đó?!!" USSR nhướn mày, giọng điệu có vẻ tức giận.
"Là em." Việt Nam gật đầu thừa nhận, nhìn vẻ mặt sắp bùng nổ của USSR liền nói thêm.
"Không thể trách em được, em sống ở thế giới hòa bình lâu như vậy, độ ngột ném em vào thời gian thế chiến thì có ngu mới không chạy."
"..."
USSR lần này đã tỏ vẻ lắng nghe, Việt Nam có thể nhìn rõ được. Dù sao cậu sống với USSR cũng không ngắn, mấy biểu cảm của USSR cậu vẫn đoán được tốt.
"Vậy cậu quay lại là trả T-34?" USSR đặt câu hỏi.
"Đúng, cùng với một số điều mà em không hiểu." Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/countryhuman-vietnam-harem-xuyen-vao-sach-biet-lam-sao/1588029/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.