Lần sau, khi ta đến gặp hắn, đứa trẻ kia liền muốn lôi kéo ta chụp hình. Phần mềm hắn so với thời ta đi học cũng chẳng kém, nó khiến ta đẹp trai đến nỗi có thể nói là ' phong thần tuấn lãng ', khiến ta hận không thể mang mấy bức ảnh này làm thành ảnh chân dung.
Tết sắp đến cũng sắp là sinh nhật của tiểu tử này, nhưng tên nhóc vẫn cứ bất mãn việc ta dạy học nữ sinh mà hắn không thích. Đứa trẻ này thật sự rất thù dai, ta đã cố nhét một miếng bánh, một viên kẹo và một miếng trái cây vào miệng hắn vẫn không thể ngăn được lời kêu ca mà đứa trẻ phát ra. Trong cơn tuyệt vọng, ta bất đắc dĩ phải đem món quà ta mua đưa ra cho hắn. Đứa trẻ ngốc tưởng ta dùng thứ này để bịt miệng hắn, hắn liền dùng tay che cái miệng nhỏ mắt trừng to như chú chó mà nhìn ta. Ta đem tay hắn tháo xuống, hắn lại một lần nữa mà che lại.
Ta tức giận nói:" Qùa này không cho ngươi nữa! "
Đứa trẻ nghe đến đây liền đưa tay nắm lấy tay ta:" Ca ca, ca ca, đó là quà gì? "
Hắn trở mặt so với mấy cô nương coi ra còn lợi hại hơn, ta thật sự là phục hắn.
Vật ta tặng cho hắn là một khối ngọc bội, được khắc một cặp cá chép vô cùng tinh sảo, mức giá của khối ngọc bội này nói ra chỉ khiến ta đau lòng. Hắn ôm khối ngọc trong tay một lúc lâu, đung đưa qua lại, đứa nhỏ này cũng quên mất những thứ ban nãy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cot-nhuc-ket-than/1061880/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.