Khí thế của những người có tiền đúng là có thể bức chết người mà, mới vừa rồi chính ta bảo với đứa bé không cần phải sợ nhưng khi ở cùng một chỗ với Việt đại lão gia, chính ta cũng không biết mình phải nói cái gì.
- Ta biết ngươi đối với việc này có rất nhiều thắc mắc._ Việt đại lão gia ở trước mắt ta dùng ngữ điệu không nhanh không chậm từ tốn nói_ Ngươi có thể nhân lúc này đem hết thắc mắc một lượt nói ra hết cho ta nghe.
Nghĩ đến đêm qua mình có từng tra một ít tài liệu về gia tộc cũng như tập đoàn này, ta ngẩn đầu từ tốn đặt câu hỏi:" Cha ruột của đứa nhỏ, không phải vẫn còn 1 đứa con sao? Sao đột nhiên lại muốn đó hắn trở về? "
Trong mấy cái tiểu thuyết hào môn vẫn thường hay có những tình tiết giống như vậy, mấy đứa con trong gia tộc vì tranh giành tài sản mà đấu đá lẫn nhau, cha mẹ vì muốn che chở cho con cái nên đem con riêng của mình về làm bia đỡ đạn. Đứa nhỏ nhà ta ngốc như vậy, còn chỉ là một học sinh tiểu học nếu thật sự xảy ra chuyện ta chỉ sợ hắn sẽ bị ăn luôn cả xương.
- Sau khi trở lại Việt gia, đứa trẻ sẽ là người thừa kế duy nhất._lão nhân ngắn gọn đáp.
Vẫn là có chút không hiểu, ta nhanh chóng hỏi lại:" Như vậy là có ý gì? "
Không nhận được bất kì câu trả lời nào, chỉ là một tiếng thở dài. Đôi mắt còn đang cố gắng nén lại đau thương. Ông nhìn ta, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cot-nhuc-ket-than/1061869/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.