Từ sau sự kiện “quả bí đao miễn phí”, Hàn Tú tự thấymình quá thiếu lương thiện nên hàng ngày, cô đều đưa cho Tiểu Thất một khoảntiền để đi chợ, mua thức ăn. Được mấy hôm, nhận thấy chuyện đưa tiền nhỏ giọttừng ngày thật phiền phức, Hàn Tú để luôn mấy trăm đồng ở nhà cho anh dùngnhững lúc cần thiết. Thế nhưng số tiền đó gần như mọc rễ tại chỗ, nằm im bấtđộng, chẳng hao hụt gì. Khi cô thắc mắc thì Tiểu Thất trả lời rằng anh vẫn chưatiêu hết. Hàn Tú không mấy tin, nghi hoặc nhìn anh một hồi lâu rồi lại ngại,không hỏi gì nữa. Cuối cũng chỗ tiền mấy trăm đồng kia cũng thiếu đi một tờ,lúc đó cô mới thấy an tâm hơn.
Giống như mọi ngày, cuộc sống cứ trôi qua một cáchbình lặng.
Bây giờ, Hàn Tú không còn “giăng hàng rào bằng dâythép gai” để đề phòng Tiểu Thất nữa, mọi việc giữa họ đều đã xuôi chèo mát máirồi. Mối quan hệ hiện tại giữa anh và cô có thể hình dung theo ca từ của bàihát Không làm được người tình thì trở thành bạnbè.
Tiểu Thất là một người cực kỳ yên lặng, khi anh xem tivi ngoài phòng khách, cô chỉ nghe thấy tiếng ti vi mà thôi, rất khó để cảm nhậnđược sự tồn tại của anh. Mấy lần, tưởng Tiểu Thất quên tắt ti vi, cô đang địnhbước lại gần thì nhận ra anh đang nằm trên sô pha, chăm chú theo dõi. Vừa nhìnlên màn hình, Hàn Tú bỗng giật giật khóe miệng, cô những tưởng tiêu chuẩn xemti vi của anh đã được nâng lên một tầm cao mới, ai dè càng ngày, nó càng sasút. Không biết từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/copy-moi-tinh-dau/135444/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.