Trong con ngõ nhỏ chất đống rác thải sinh hoạt nằm sautòa nhà, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc.
Một tay xách dụng cụ vệ sinh, một tay cầm túi rác vừalấy ở nhà khách hàng, trán ướt đẫm mồ hôi, Hàn Tú bước vội ra khỏi tòa nhà rồiphẫn nộ tuyên bố với cô bạn thân Bùi Sam Sam cũng đang cầm một túi rác y changtrên tay: “Sam Sam, mình nói cho cậu nghe, nếu lần sau, người đàn bà béo ịch đócòn gọi điện bảo mình đến dọn vệ sinh hộ mụ ấy nữa thì mình nhất định sẽ thuphí 5 đồng 1 mét vuông. Nếu mình không làm vậy mình thề sẽ bỏ họ Hàn của mìnhrồi theo họ của mụ ấy luôn.”
Sam Sam phụ họa: “Đúng thế, mụ đàn bà đó thật là quáđáng quá thể mà. Đến những vết bẩn nhỏ như con kiến, bé như vi trùng, mụ tacũng bắt tụi mình phải lau đi lau lại cho sạch sẽ, chỉ còn thiếu nước dùng kínhhiển vi kiểm tra, săm soi từng centimet một thôi. Mình chưa bao giờ gặp ngườiđàn bà nào biến thái đến vậy! Thật là khó hầu hạ, mình không thể chịu nổi mụ tanữa!”
Hàn Tú phi chiếc túi trong tay về phía thùng rác,cương quyết: “Không, mình nhất định phải kiếm tiền của mụ ta, hơn nữa còn phảikiếm thật nhiều, thật nhiều, kiếm đến chết mới thôi!”. Vừa dứt lời, cô liền giơnăm ngón tay lên trời thay cho việc thề thốt rồi nắm chặt lại nhằm biểu thịlòng quyết tâm đang hừng hực. Tôn chỉ của Hàn Tú chính là: chỉ cần có thể kiếmra tiền thì cho dù khách hàng có biến thái đến đâu, cô kiểu gì cũng biến tháihơn cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/copy-moi-tinh-dau/135434/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.