Hứa Vị Trần ngẩn người đến khi tất cả đèn trong văn phòng đèn đều tắt ngóm, chỉ còn một mình hắn.
Không còn cách nào ở lại lâu hơn nữa, cũng không thể ngủ lại đây nên Hứa Vị Trần vẫn phải thu dọn đồ đạc rồi bắt xe về nhà.
Sau khi mở cửa, trong nhà yên tĩnh không có người không nên xuất hiện, hắn thở phào nhẹ nhõm, tắm rửa xong thì mặc đồ ngủ vải nỉ rộng rãi thoải mái, nằm trên sô pha xem thời sự.
Ghế sô pha trong phòng khách rất thoải mái, ba năm trước chủ nhà của Hứa Vị Trần quyết định bán căn nhà này, sau khi Hứa Vị Trần mua lại, Đường Kí Minh đã thay cho hắn.
Y mời nhà thiết kế đến nhà, họ cùng nhau chọn màu, chọn bộ này vì muốn thoải mái hơn, nhưng cuối cùng khi đặt vào phòng khách lại có vẻ hơi to thật.
Mẹ đến nhà Hứa Vị Trần cũng phát hiện ghế sô pha đủ rộng cho một người ngủ, bảo Hứa Vị Trần gầy thế thì dư sức ngủ trên sô pha, nếu đến nội thành mà không muốn về, bà có thể ở lại qua đêm, đoạn hỏi Hứa Vị Trần mật khẩu.
Hứa Vị Trần không cho, không phải không muốn cho mẹ ở mà vì sợ bà thích tập kích bất ngờ sẽ bắt gặp hắn và Đường Kí Minh đang làm loạn trong nhà.
Người dẫn chương trình thời sự buổi tối với tóc vàng bồng bềnh cho hay gần đây không khí và thời tiết ở thành phố L rất tốt, rất nhiều gia đình ở thành phố L chọn đi chơi cuối tuần, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-vien-tinh-yeu/3573428/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.