Là một đại phu suốt ngày chìm đắm trong y thư, Thẩm Tri Ly dĩ nhiênlà biết chuyện gì sẽ phát sinh sau khi nam nữ làm lễ Chu công.
… Nhưng bất luận thế nào, nàng không hy vọng sẽ xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
Sắc trời ảm đạm, tĩnh mịch.
Đổ nước thuốc đắng nghét vào đầy bát, Thẩm Tri Ly chậm rãi ngồi xuống, Tô Trầm Triệt đã đi được một thời gian rồi.
Nhìn thuốc sóng sánh trong chén, hồi lâu sau, Thẩm Tri Ly cuối cùng cũng bưng bát lên.
Môi chạm vào thành bát, còn chưa kịp nhấp vào miệng thì bát thuốc đã bị giằng lấy.
Thẩm Tri Ly sửng sốt, người vừa đến ngửi ngửi bát thuốc rồi ném mạnh xuống đất.
Bát thuốc vỡ tan tành, nước thuốc màu đen văng tung tóe đầy nhà, mùi thuốc đậm đặc khó ngửi phảng phất trong không khí.
Day day trán, Thẩm Tri Ly khẽ giọng: “Sư huynh…”.
Sắc mặt Hoa Cửu Dạ u tối còn hơn cả bóng đêm, như đang đè nén điều gì.
Thẩm Tri Ly cúi đầu không nhìn Hoa Cửu Dạ, quay người nói: “Muội về phòng trước đây”.
Cổ áo bị Hoa Cửu Dạ túm lại từ phía sau, hơi thở thô ráp phả sau tai, nong nóng, giọng y trầm đến độ u ám: “Chưa nói rõ đã định đi à? Sưmuội… trong mắt muội không còn sư huynh này rồi đấy. Coi như huynh là kẻ chết rồi thật sao?”.
Thẩm Tri Ly không nói gì.
Gió thổi réo rắt, như khóc than như kể lể.
Tay Hoa Cửu Dạ chạm vào vết đỏ phía sau gáy Thẩm Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-vo-si/3023222/quyen-4-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.