Thẩm Tri Ly vẫy tay tiễn Thanh Hạnh.
Phía sau Tô Trầm Triệt và Hoa Cửu Dạ lại đánh nhau.
Ánh chiều tà dần tắt, Thẩm Tri Ly lặng lẽ thở dài, quay về chăm sóc ngân… à không đúng, bệnh nhân.
Trưởng lão Hoa Sơn đã tỉnh lại, nắm lấy tay Thẩm Tri Ly cảm ơn rốirít, khiến Thẩm Tri Ly đành nuốt câu nói “thật ra ta cũng chỉ vì ngânlượng mà thôi” vào trong.
Đám đệ tử canh gác bên canh Trưởng lão cũng đồng loạt thi lễ với Thẩm Tri Ly.
Đã từng khám cho không ít bệnh nhân nhưng đây là lần đầu tiên ThẩmTri Ly nhận được lời cảm ơn có thể diện lớn như thế này nên có chút hơichột dạ.
Lành bệnh chưa được vài ngày, để lại phí chữa trị, đám người Hoa Sơn đều rời khỏi Hồi Xuân cốc.
Mỗi ngày lật giở y thư, thăm khám bệnh, kê đơn thuốc, xử lý sự vụtrong cốc, rỗi rãi thì lựa dược liệu đếm ngân lượng, cuộc sống của ThẩmTri Ly thật sự khá là đơn điệu.
Chỉ là thời gian lâu dần cũng chẳng còn cảm giác gì nữa.
Thực tế, nếu so sánh với quãng thời gian trải qua hết sóng gió nàyđến sóng gió khác trước đó, Thẩm Tri Ly thích cuộc sống như thế này hơn.
Không cần phải lo lắng, không cần phải hoảng sợ, sống một cuộc sống bình lặng…
Từ điểm này có thể nói Thẩm Tri Ly quả thật là một người khá vô vị và cứng nhắc.
Nhấc tách trà còn đang bốc khói nghi ngút lên, Thẩm Tri Ly nằm dài dựa lưng trên ghế xem y thư mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-vo-si/3023220/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.