Thẩm Tri Ly ngớ người còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì bên kia đã đánh nhau rồi.
Lúc Diệp Thiển Thiển đạp tung cửa, Tiểu Hoa đang quấn quanh người Hoa Cửu Dạ trườn sang cắn mạnh vào lưng Tô Trầm Triệt.
Tô Trầm Triệt nhanh tay lẹ mắt bẻ đầu rắn, Hoa Cửu Dạ giơ chân đạp sang, Tô Trầm Triệt nghiêng người né kịp…
Hoa Cửu Dạ mắt híp lại, tung sợi xích huyền thiếc đang cầm trên tay sang thay lời chào hỏi.
Tô Trầm Triệt tuốt kiếm ra đỡ, đôi đồng tử màu hổ phách sắc lẹm.
Thẩm Tri Ly bóp trán, thật lòng muốn mặc kệ hai người, nhưng…
Nàng bất lực nói: “Tô Trầm Triệt, ngươi dừng tay lại… Thương thế của sư huynh còn chưa khỏi”.
Tô Trầm Triệt trong lúc vô cùng bận rộn như thế vẫn còn kịp trề môi: “Tri Ly… sao ta phải dừng tay trước chứ?”.
Hoa Cửu Dạ bĩu môi khinh thường: “Cho dù thương thế chưa khỏi ta cũng có thể đánh ngươi”.
Thanh Hạnh và Trạch Phượng bước theo vào thấy tình hình bèn nhìn Hoa Cửu Dạ với ánh mắt thương cảm.
Đại thúc đang ngã lăn ra đất rất vui vẻ như chỉ mong thiên hạ đạiloạn đến nơi: “Chàng trai trẻ, thật là có khí phách đó, khiến ta thậtngưỡng mộ”.
Thẩm Tri Ly giật giật khoé môi quay sang: “Đại thúc, ông lúc này còn rất yếu, đại phu cảm thấy ông nên nghỉ ngơi thì tốt hơn…”.
Nói rồi nàng đâm ngân châm vào người ông ta, đại thúc làu bàu một lúc rồi dựa tường ngủ vùi.
Cho dù là lúc sung sức nhất Hoa Cửu Dạ cũng chưa chắc đã là đối thủcủa Tô Trầm Triệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-vo-si/21099/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.