Bạch Tấn Vân đứng ở cửa vươn tay, vừa muốn đẩy cửa vừa có chút do dự, hắn biết Đường Hiền Nhạc không phải là người tốt nhưng mà hắn nói như vậy thật sự làm cho Bạch Tấn Vân để ý.
Suy nghĩ nửa ngày, Bạch Tấn Vân vẫn dùng sức đẩy cánh cửa ra, đập vào mắt là cảnh tượng quả thật hắn không muốn nhìn đến .
Thái Sinh đang ngồi trên đống cỏ khô sửa sang lại y phục,tóc cũng rối bời,cảnh tượng lần này nhìn như thế nào cũng làm cho người ta liên tưởng đến chuyện không hay kia, nhất là vừa rồi Đường Hiền Nhạc nói những lời kia càng làm cho Bạch Tấn Vân giận dữ!
“Đại thiếu gia……?” Thái Sunh nghe được cửa phòng mở, còn tưởng rằng là Đường Hiền Nhạc quay trở lại,hắn khẩn trương ngẩng đầu nhìn qua lại phát hiện người đứng ở cửa lại là Bạch Tấn Vân.
Trong nháy mắt Thái Sinh ngây người. Đầu óc trống rỗng, hắn không biết mình phải như thế nào với hắn, tại sao mình nhếch nhác như vậy ngồi ở chổ này.
“Những lời hắn nói đều là thật sao?” Bạch Tấn Vân từng bước một đi về phía Thái Sinh, nhìn hắn xốc xếch, vẻ đẹp nhu nhược câu hồn phách con người nhưng mà vì sao, chính mình đối với hắn không tốt sao,tại sao hắn hết lần này đến lần khác muốn ngã vào lòng của Đường Hiền Nhạc?
Mấy ngày trước đã bắt đầu muốn cho chính mình hưu hắn, chẳng lẽ hai người bọn họ sớm đã có quan hệ sao? Bởi vì bọn họ muốn ở cùng một chỗ, cho nên phải rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029797/chuong-66.html