“Ha ha, ha ha……”
Đường Hiền Nhạc đưa hai ta che chổ yếu của mình, cúi đầu cười, tiểu tử này xuống tay thật đúng là nặng nha.
Bất quá hắn vẫn thích nhìn bộ dáng tiểu của tiểu tử này,thời điểm bị hắn ôm giống kinh sợ bất an giống con thỏ nhỏ, còn nửa hắn đã bị đánh hai lần như chưa có âu yếm, có phải rất đáng tiếc hay không?
“Ngươi, ngươi cười cái gì?” Khi nói lời Thái Sinh cũng có chút chột dạ, dù sao người trước mắt này là đại biểu ca của Bạch Tấn Vân, thân phận cũng là thực quý giá , vừa rồi chính mình xuống tay mạnh bao nhiêu trong long hắn rõ rang.Nếu đánh hỏng rồi, hắn có thể đến tìm Bạch Tấn Vân gây phiền toái hay không?
“Ha ha, tiểu tử, ngươi chọc cho ta giận rồi .Ngươi phải biết rằng chọc ta giận cũng không phải là chuyện tốt.” Nói xong Đường Hiền Nhạc đứng dậy đi đến, ngửa đầu dùng khóe mắt nhìn Thái Sinh, trên mặt mang theo nụ cười ám,vẻ mặt hết sức kiên cường.
“Đại biểu ca, ta hôm nay có chút mệt mỏi, có cái gì cần nói để ngày khác rồi nói” Trong lòng Thái Sinh thật khẩn trương, hắn biết Đường Hiền Nhạc sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy , cho nên hắn đành phải tận lực tránh hắn, vì thế hạ lệnh tiễn khách, xoay người liền hướng ngoài cửa.
“Tiểu Nguyệt, đưa…… A……” Thái Sinh vừa muốn lớn tiếng kêu Tiểu Nguyệt đến tiễn khách, thân thể lập tức bị người từ phía sau gắt gao chặt ôm lấy, bàn tay to lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029745/chuong-42.html