Chương trước
Chương sau


Thái Sinh dù sao cũng là bé trai, trong xương cái loại này mê tính không cách nào thay  đổi được,cho nên hắn và Tiểu Nguyệt để cho Đường Hiền Nhạc ở phòng khách ngồi một hồi, hai người cố ý ngồi bên cạnh hành lang dài cho cá ăn.



Có lẽ là trong lòng hắn không muốn gặp Đường Hiền Nhạc, Thái Sinh rắc đồ ăn cho cá đến khi một đám đều to bụng, mới buông cái dĩa xuống cùng Tiểu Nguyệt đi vào phòng khách.

Đường Hiền Nhạc dường như hiểu được, tiểu mỹ nhân đang cố ý để cho hắn chờ. Được thôi, hắn sẽ chờ, dù sao sớm hay muộn hắn sẽ xuất hiện.

Đang nếm them hương vị trà, chỉ thấy trong viện có hai người một trước một sau đang đi tới.

Khóe miệng Đường Hiền Nhạc hơi hơi nhất câu, thảnh thơi nâng chung trà lên khẽ nhấp một ngụm.

Thái Sinh xa xa liền thấy Đường Hiền Nhạc đang thưởng thức trà,để cho hắn đợi lâu như vậydường như một chút ảnh hưởng cũng không có.

“Đại biểu ca hôm nay đến thăm, nghe nói có việc muốn nói với ta?” Thái Sinh thẳng thắn sống lưng, hết sức làm cho chính mình dũng cảm đối mặt với hắn.Dù sao nơi này là  chổ của Bạch Tấn Vân, dù sao nha đầu nơi này gọi hắn là thiếu phu nhân, mặc kệ nói như thế nào cũng phải tỏ ra có chút khí phách.

Thái Sinh chậm rãi đi vào phòng, hướng Đường Hiền Nhạc cúi chào.

“Đúng vậy, ta có chuyện rất quan trọng muốn nói chuyện với đệ muội.” Nói xong Đường Hiền Nhạc buông chén trà trong tay xuống, cười tủm tỉm bắt đầu đánh giá người Thái Sinh, ánh mắt kia  thật giống như lột bỏ từng lớp từng lớp y phục của Thái Sinh.

“Đại biểu ca có chuyện gì nói nói nhanh chút  đi.” Tầm mắt Thái Sinh tận lực tránh Đường Hiền Nhạc, hắn thật sự không thích người này.

“Ta nói chuyện này có thể ảnh hưởng đến thiếu phu nhân, càng có thể ảnh hưởng đến Tấn Vân, cho nên……” Đường Hiền Nhạc nói xong dùng ánh mắt liếc về phía Tiểu Nguyệt.

Thái Sinh thấy Đường Hiền Nhạc muốn Tiểu Nguyệt rời khỏi, liền cảm thấy được hắn lần này đến nhất định không có chuyện gì tốt, vì thế kiên quyết nói:“Tiểu Nguyệt là nha hoàn bên người của ta, không phải người ngoài.”

Tiểu Nguyệt nghe thấy Thái Sinh nói nàng không khoải người ngoài, trong lòng ấm áp vẻ mặt vui vẻ.

“Ha ha, muội xác định ta nói chuyện này với muội, bị người khác nghe thấy cũng không sao à?” Đường Hiền Nhạc giống như là cố ý thừa nước đục thả câu, nếu có người thứ ba ở đây hắn sẽ không thể nói.

Tiểu Nguyệt là giật mình một cái vì thế vội vàng nhìn Thái Sinh nói:“Thiếu phu nhân,Tiểu Nguyệt đi bưng trà.” Nói xong xoay người rời đi .

Nàng nghĩ nơi này là Bạch phủ, lại là nơi riêng của đại thiếu gia.Đường Hiền Nhạc kia cho dù muốn thế nào cũng sẽ không lựa chọn ở trong này .

Thái Sinh thấy Tiểu Nguyệt đi rồi, hít sâu một hơi, quay đầu nhìn Đường Hiền Nhạc nói:“Đại biểu ca muốn nói gì, nói đi, nơi này chỉ có hai người chúng ta.” Vừa mới quay đầu, lại phát hiện Đường Hiền Nhạc đã muốn gần người tới trước mặt rồi, khoảng cách hai người vô cùng gần.Trong lòng Thái Sinh cả kinh, vội vàng lui nhanh về phía sau .

Đường Hiền Nhạc còn cười ha ha,“Đệ muội, mấy ngày không thấy muội  kiêng cường thế không, bất quá để ta đối xử dịu dàng với muội trước.” Nói xong Đường Hiền Nhạc đưa tay sờ mặt Thái Sinh.

Thái Sinh vội phải né tránh, cũng không nghĩ lại bị Đường Hiền Nhạc nhanh chóng bắt lấy cổ tay, dùng sức kéo vào trong ngực, Thái Sinh nằm gọn trước người Đường Hiền Nhạc.

“Buông ra, nơi này là bạch phủ!” Thái Sinh nóng nảy, hắn không muốn lại bị Đường Hiền Nhạc xâm phạm .

Đường Hiền Nhạc đến gần người cười, đưa môi hắn gần lổ tai Thái Sinh, nhỏ giọng nói một câu:“Muội là thân nam nhi nha?!”

Một câu làm cho Thái Sinh khiếp sợ quên phản kháng!

Hắn tại sao lại biết, tại sao biết thân phận của chính mình .

“Ha ha, nếu ngươi không sợ thân phận mình bại lộ  thì la lên đi, la lên để có người đến cứu ngươi…… Ha ha……” Đường Hiền Nhạc cười tà ác, ở bên tai Thái Sinh thì thầm .

Mặc dù Thái Sinh biết hắn đang uy hiếp nhưng hắn không thể la lên nha.

“Biết ta là nam nhân ngươi còn như vậy!” Thái Sinh nhìn ánh mắt  Đường Hiền Nhạc, gầm nhẹ .

“Ha ha, ta thích nữ nhân, đối với nam nhân như ngươi cũng thích, giống như Tấn Vân vậy ý.” Đường Hiền Nhạc thấy Thái Sinh rõ ràng đã bớt phản kháng, liền kiêu ngạo cúi đầu hôn hắn.

Lại không nghĩ rằng Thái Sinh nâng đầu gối lên, đá mạnh vào hạ thân hắn,sau đó hắn đau đến lập tức buông tay“Ngươi…… Ngươi dám……”

“Đại thiếu gia không có giống  ngươi vĩnh viễn đừng vọng tưởng có thể so sánh với huynh ấy!”

Khi nghe thấy Đường Hiền Nhạc nói hắn và Tấn Vân giống nhau,Thái Sinh nổi giận,cho nên không hề nghĩ ngợi liền đánh Đường Hiền Nhạc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.