Cha Thái Sinh và mẹ Thái Sinh cho tới bây giờ không nghĩ tới ngày đó Thái Sinh thay thế Thái Liên còn có thể trở về.
Cho nên hai người theo thường lệ bận việc trong y quán nhỏ .
Khi thân ảnh Thái Sinh và Bạch Tấn Vân xuất hiện ở cửa y quán, khiến cho náo động nho nhỏ, lại có lão hàng xóm ghé tai nghị luận ,“Ngươi nói xem dáng vẻ của Thái Sinh và Thái Liên giống nhau, nhìn người đang đứng xem ngoại trừ cách ăn mặc không giống thôi,chứ nhìn thì giống như một người.”
Nghe được lão hàng xóm nhóm nghị luận, Thái Sinh vội vàng cúi đầu thấp xuống chỉ sợ có ai nhận ra.
Thái Sinh thấy cha đang xem người bệnh,mẹ đang bốc thuốc, bận túi bụi.
Mới vừa vào hậu viện, mẹ Thái Sinh phù phù một tiếng liền quỳ xuống trước mắt Bạch Tấn Vân , than thở khóc lóc Thái gia thực xin lỗi đại thiếu gia Bạch gia, nói ngài đại nhân đại lượng hãy bỏ cho nhà họ Thái qua chúng ta đi, nói nha đầu Thái Liên kia vào ngày thành than không biết trốn đi đâu .
Thái Sinh nhìn mẹ mình quỳ trên mặt đất khóc lóc kể lể cầu xin tha thứ , trong lòng rất không là vui, muốn đưa tay đẩy mẹ đứng dậy lại sợ Bạch Tấn Vân trách tội, nội tâm trong lòng Thái Sinh đang kịch liệt giãy dụa, chỉ thấy Bạch Tấn Vân đi lên phía trước, đưa tay đỡ mẹ Thái Sinh đứng lên, mặt mang chút ý cười nói một câu:“Mẹ, mau đứng lên đi.”
Một câu, làm cho Thái Sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029732/chuong-34.html