Thái Sinh kê phương thuốc rất có hiệu quả cho mình, mới ăn hai ngày cơn sốt liền rút lui.
Hai ngày này Bạch Tấn Vân không có để cho Thái Sinh xuống giường, hắn lần nữa căn dặn phải nghỉ ngơi nhiều hơn, buổi tối hai người tuy rằng đồng giường, nhưng Bạch Tấn Vân chỉ ôm Thái Sinh vào lòng hôn môi Thái Sinh vài lần,ngoài ra không hành vi vượt rào gì, mà giống như cũ ôm hắn ngủ.
Buổi tối hôm nay, Thái Sinh nói muốn ngủ nhưng ngủ không được, Bạch Tấn Vân khoát cánh tay lên trên lưng hắn, hô hấp hắn thực vững vàng giống như đã muốn đang ngủ.
Thái Sinh nhẹ nhàng chuyển động thân thể, hợp với ở trên giường, thật sự là nằm không nổi nữa, hắn nhớ tới đến, vì thế thật cẩn thận di động nhích khỏi cánh tay của Bạch Tấn Vân.
Vừa mới ngồi dậy, người nào đó đã bị bàn tay to Bạch Tấn Vân nắm chặt, lần nửa kéo hắn ngả vào trong ngực còn thì thào bên tai Thái Sinh nói:“Muốn chạy trốn sao?”
“Không có…… đệ chỉ là, nằm thời gian quá dài ……” Thái Sinh xoay đầu ở trong ngực Bạch Tấn Vân, cảm nhận được thân thể hắn rắn chắc.
“Thái Sinh, ngày mai huynh đưa đệ về nhà mẹ đẻ nha.” Bạch Tấn Vân vuốt ve mái tóc dài của Thái Sinh, đem chúng nó quấn quanh trên ngón tay thon dài của mình.
“Thật không?” Thái Sinh không tin ngẩng đầu nhìn Bạch Tấn Vân.
“Ha ha, mặc kệ nói như thế nào,huynh không phải là con rễ sao.” Bạch Tấn Vân cười, một cái xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029730/chuong-33.html