Bạch Tấn Vân vừa mới bước vào Túy thanh lâu, nữ nhân có chút mập mạp liền uốn éo đi đến, trên mặt nữ nhân này phác nhiều lớp phấn, có vẻ trắng dị thường , thắt lưng thùng phi của nàng cũng uốn éo, thoáng một cái đã đi tới.
“Ai nha, ta nói đại thiếu gia, ngài làm sao có thể không đến Túy thanh lâu của chúng ta , Oanh Oanh, Yến Yến, Hồng Hồng,Thúy Thúy đều nhớ đến ngào.” Tú bà nói xong, dùng đồ khăn tay nhẹ nhàng quét qua bả vai Bạch Tấn Vân, nhất thời một cỗ hương khí xông vào mũi.
“Ta nói bao nhiêu lần rồi, bà đừng có quét cái khăn đó lên người ta,về nhà sẽ có mùi, bị lão thái thái biết thì không hay lắm.” Nói xong Bạch Tấn Vân nghiêng người sang bên cạnh, hắn thật sự chịu không nổi cái mùi kia.
“Được được được, ta sẽ nhớ.” Tú bà vội làm khuôn mặt tươi cười, bỗng nhiên bà thấy người đứng bên cạnh Bạch Tấn Vân.Thái Sinh vẫn không dám ngẩng đầu, vội cười qua đi nói với Thái Sinh:“Vị này, ta lần đầu tiên thấy đến đây đi, ngươi yên tâm, cô nương của chúng ta là người đẹp nhất Tử Vân Thành, đảm bảo sẽ khiến ngươi vui vẻ.”
Thái Sinh vốn không quen, cũng không thích nơi như vậy, vừa nghe người ấy nói như vậy với hắn,hắn sợ tới mức vội vàng ngẩng đầu, xua tay,“Không không không, lão nương này,bà hiểu lầm , ta không phải đến đây chơi đùa,ta……”
“A,tiểu thiếu gia này thật tuấn tú ……” Thái Sinh nói cái gì, tú bà căn bản là không có nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-nha-giau-lay-kieu-lang/2029714/chuong-26.html