Chương trước
Chương sau


Bạch Tấn Vân kéo Thái Sinh ra khỏi tửu lâu, đang suy nghĩ xem đi đâu mới tốt bỗng nhiên phát hiện Thái Sinh giãy giụa muốn thoát khỏi tay mình.



“Ngươi đang làm gì?” Bạch Tấn vân cúi đầu nhìn về phía Thái Sinh, trong lòng hắn có chút khó chịu, vật nhỏ này chán ghét mình nắm tay hắn vậy sao? Cho nên hắn nắm tay Thái Sinh thật chặt.

Có thể là dùng sức quá mức, Thái Sinh chịu đau, mày nhíu lại nhưng hắn vẫn kiên trì chính mình, muốn tránh thoát khỏi tay Bạch Tấn Vân.

“Đại thiếu gia, chúng ta là hai nam nhân…… kéo qua kéo lại như vậy không hay lắm .”

Bề ngoài hai người vốn đã rất hấp dẫn ánh mắt người khác, hiện tại lại nắm tay đứng ở trên đường phồn hoa nhất,mặt Thái Sinh càng đỏ,cúi thấp đầu, muốn thoát khỏi tay Bạch Tấn Vân.

“Hai nam nhân thì sao nha? Ngươi không phải vừa rồi thấy Chu Hằng Quân ôm tên tiểu tử nam sủng kia vừa hôn vừa mút ? Ai dám lên tiếng nói cái “Không”!” Bạch Tấn Vân tuy rằng muốn phản bác Thái Sinh, nhưng mà nghĩ đến hành động vô cùng thân mật của hai người vừa rồi,Bạch Tấn Vân cũng thấy có chút không được tự nhiên.

Quả thực, vừa nhắc tới cảnh hai người kia hôn nhẹ, mặt Thái Sinh lập tức đỏ, hắn cúi đầu yếu ớt hỏi Bạch Tấn Vân:“Đại thiếu gia, nam, nam sủng là gì?”

“Nam nhân quyến rũ bên người Chu Hằng Quân kia, chính là nam sủng của hắn.” Bạch Tấn Vân vừa nói vừa hồi tưởng lúc trước,người tên Tây Phàm kia còn câu dẫn qua  hắn, nhưng mà hắn ngoại trừ cảm thấy được ghê tởm vẫn là ghê tởm.

“Chu gia thiếu gia nói, ta là nam sủng của ngài…… Như vậy, ta, ta cũng……” Thái Sinh bắt đầu bất an ,chẳng lẽ cũng muốn mặc thành như vậy, lộ vai, lộ chân, cùng, cùng đại thiếu gia hôn nhẹ sao?

Nghĩ đến đây, mặt Thái Sinh lại đỏ.

“Ai nói ngươi là nam sủng ! Ngươi là Bạch Tấn Vân ta dùng kiệu tám người khiên cưới hỏi đàng hoàng!”

Nhìn Thái Sinh ngơ ngác, Bạch Tấn Vân đột nhiên cảm thấy được chính mình có chút không khống chế được.

Chẳng lẽ hắn đối với Thái Sinh……

Sẽ không sẽ không , hắn vẫn là thích nữ nhân , nữ nhân dáng người đẫy đà mới là khát vọng của hắn, bộ ngực sữa mông tròn, vòng eo mảnh khảnh, đùi đẹp thon dài, ánh mắt xinh đẹp, còn dáng vẻ quyến rũ của các nàng khi lên giường.

“Đi, ta đưa ngươi đến một nơi để học hỏi.” Nói xong,Bạch Tấn Vân xoay người đi ở phía trước, cùng lúc đó hắn buông tay giữ chặt Thái Sinh ra.

Đột nhiên cảm thấy được tay mình lẻ loi,Thái Sinh cúi đầu nhìn cánh tay bị buông ra, lại nhìn Bạch Tấn Vân đi ở phía trước, trong lòng hắn có một loại mùi vị nói không nên lời.

Thật ra hắn không chán ghét bị Bạch Tấn Vân đụng chạm, ngược lại cảm giác có chút vui sướng, nhưng mà cảm tình như vậy thật không đúng nha?

“Ngươi còn thất thần làm gì? Đi mau……” Bạch Tấn Vân đứng ở phía trước, hô tên Thái Sinh để cho hắn đuổi kịp.

Hai người một trước một sau đi tới một nơi xa hoa, nam nữ ra vào nơi này đều lộ vẻ tươi cười,các cô nương mặc áo phong phanh đứng ở cửa , mơ hồ có thể thấy được da thịt trắng mịn của các nàng.

Thái  Sinh ngẩng đầu, nhìn chiêu bài phía trên.

Túy thanh lâu.

“Đây là…… Thanh lâu?” Thái Sinh lui lại, hắn không muốn đến nơi này, từ nhỏ cha đã nói, nơi này không phải là nơi người tốt vào.

“Lo lắng làm gì, đi mau.” Bạch Tấn Vân nhanh tay kéo Thái Sinh đang muốn,“Ngươi không phải nói ngươi là nam nhân sao, nam nhân tại sao không thể đến nơi này!”

“Đại thiếu gia, đại thiếu gia……” Mặc cho Thái Sinh giãy dụa như thế nào vẫn bị Bạch Tấn Vân cứng rắn kéo đi vào, tiếngcầu xin buông tha của hắn đã sớm bị tiếng cười nơi này bao phủ .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.