Không cần biết ở công tyHứa Nhược Thần giữ chức vụ gì, ở nơi đây nàng cũng là người có địa vị cao nhất,đương nhiên mấy vị đầu bếp đối với nàng cực kỳ tận tâm, chuẩn bị cho nàng và CốDuệ ba món ăn, một bát canh, nấu nướng cẩn thận, cực kỳ ngon lành. Thấy haingười bọn họ đi vào, hai vị đầu bếp ân cần bưng thức ăn lên sau đó nhanh chónglui xuống, để bọn họ có thể an tĩnh dùng cơm, nhất cử nhất động đều rất quy củhiểu biết.
Cố Duệ vừa ăn vừa quaynhìn đánh giá cái nhà ăn nho nhỏ này một chút, kỳ thật buổi sáng đã nhìn quamột lần, lúc này lại xem một lần nữa, không nhịn được nói : " Chỗ nàykhông khí rất tuyệt, giống như một nơi nghỉ dưỡng."
"Vâng, quả thực ngàyngày trôi qua thanh bình, rất thư thái." Hứa Nhược Thần nhẹ nhàng gật đầu: " Ở trong đô thị hiện đại cảm thấy rất áp lực, lúc nào cũng cảm thấy mệtmỏi."
Cố Duệ trầm mặc hồi lâu,có phần tò mò nói : " Em còn ít tuổi, đáng nhẽ phải ở giai đoạn nhiệthuyết sôi trào, vì sao lại giống như, ừm, có phần thấu triệt nhân sinh như thế?"
Hứa Nhược Thần nghĩ ngợimột chút, hơi mỉm cười : " Có lẽ là do bản tính vốn vậy, có những ngườihùng tâm vạn trượng, hy vọng có thể kiến công lập nghiệp, nhưng lại có nhữngngười không ôm chí lớn, chỉ hy vọng có thể bình tĩnh yên ổn sống qua ngày, emvốn chẳng muốn có cái sự nghiệp vĩ đại gì gì đó, chỉ cần có thể sống vui vẻthoải mái, đã thấy thỏa mãn rồi. Trước kia, lúc bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-lien-thanh/133329/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.