Chương trước
Chương sau
Quả thật phó bản này rấtđồ sộ.
Trên trời mây đen vần vũsầm sập, thỉnh thoảng lại có những tia chớp đỏ rực xé ngang, liên miên khôngdứt từ nơi chân trời đánh thẳng xuống tòa thành trì màu nâu xám tồn tại sừngsững, khí thế bức người, từ trên nhìn xuống, phát hiện phía dưới không có chútđộng tĩnh, nhưng bên trong lại ẩn chứa sát cơ vô hạn.
Công Tử Liên Thành nóitrong đội ngũ : " Ta xuống xem thử trước một chút, mọi người đợi lát nữahãy xuống."
Mấy vị công tử kia biếtanh có thời gian vô địch tới tận 36s, lại thêm kỹ năng ẩn thân, là người trinhsát tốt nhất, đương nhiên không có ý kiến, nhưng Ma Hồn Quỷ Cơ thoáng khônghiểu, thấy Công Tử Vô Kị không phản đối, liền đề nghị : " Hay là để ta vớiVô Kị xuống trước còn hơn, hai người bọn ta đều có vô địch, so với Tiêu Dao tốthơn nhiều."
Công Tử Tiểu Bạch cườinói : " Để Liên Thành xuống trước, hai người chuẩn bị, Liên Thành hếttrạng thái vô địch thì kêu hai người, hai người lập tức theo sau sử vô địchtiếp."
" Đúng vậy, như thếlà tốt nhất." Công Tử Phù Tô lập tức phụ họa, rồi tăng thêm phòng ngự chomọi người.
Công Tử Liên Thành lậptức mở kỹ năng ẩn thân, trong nháy mắt tiêu thất tại chỗ. Anh không ngừng lạidẫu chỉ một khắc, nhanh chóng nhảy xuống phía dưới vách núi.
Đào Tử Yêu Yêu, Ma HồnQuỷ Cơ và Khinh Ca Thủy Việt đều rất kinh ngạc, nếu như trước đây tất sẽ cho làanh bị rớt tuyến, có điều nhìn thấy tên vẫn hiện hữu ở trong đội ngũ, lại càngkhông hiểu nổi.
" Có chuyện gì thếnhỉ ? " Đào Tử Yêu Yêu vô cùng kinh ngạc hỏi : " Kỹ năng mới của TiêuDao sao ? Là kỹ năng sau khi thực hiện cái nhiệm vụ Phượng Hoàng Niết Bàn sao?"
" Đúng vậy, độtnhiên không thấy Tam ca đâu là nghĩa làm sao ?" Ma Hồn Quỷ Cơ hai mắt sánglấp lánh : " Chẳng lẽ là kỹ năng ẩn thân trong truyền thuyết ?"
" Thật thôngminh." Công tử Phù Tô mỉm cười : " Chuyện này phải giữ bí mật tuyệtđối, các nàng không được nói cho bất kỳ ai."
" A a a a a, đúng làẩn thân sao ?" Khinh Ca Thủy Việt ngạc nhiên : " Thế nào mà có thể cóđược kỹ năng đó vậy ? Chỉ có Tiêu Dao mới có thể có sao ? Môn phái khác có thểcó được không ?"
" Là do trang bị củacậu ấy có kèm kỹ năng này." Công Tử Tiểu Bạch bình tĩnh đáp : " Bọnta đang nghĩ cách, có thể làm thêm ra mấy bộ."
" Việc này cũngkhông dễ, rất khó khăn." Công Tử Phù Tô nói tiếp : " Việc này cứ giaocho bọn ta, các nàng đừng hỏi nhiều."
" Vậy tốt rồi."Mấy nữ hài tử cùng nhảy nhót mừng rỡ, không kiềm nổi phát ra đủ thứ icon tỏ vẻvui sướng.
" Đừng kêu ầmĩ." Công Tử Vô Kị lập tức ngăn cấm các nàng.
Ba người đồng thời thèlưỡi, nhanh chóng đình chỉ hành vi xúc động, không có thêm bất kỳ động tác nàonữa.
Đội ngũ bắt đầu bảo trìsự yên tĩnh, chừng một phút đồng hồ sau, bọn họ chợt thấy một con cự long khổnglồ màu đỏ xuất hiện phía trên thành thị dưới vách núi, Công Tử Liên Thành nói :" Phía dưới có một Boss nhỏ, ngoài ra cũng có không ít tiểu quái, mọingười nhớ mở vô địch rồi hãy nhảy xuống."
" Được." CôngTử Tiểu Bạch lập tức an bài " Vô kỵ hãy mở vô địch cho cả đoàn, chúng tacùng nhảy xuống, Quỷ Cơ nhớ chú ý tình hình để nối tiếp, sau đó mọi người căncứ tình huống mới tiếp tục mở các trạng thái khác."
Mọi người đồng thanh đáp: " Đã rõ."
Công tử Liên Thành ở dướimột mình, mọi người cũng không tiếp tục trì hoãn nữa. Công Tử Vô Kị lập tức sử chiêuMa Vương Bản Nguyện, mọi người bước về phía trước một bước dài, lập tức nhảyra, rơi thẳng xuống vách núi.
Bọn họ vừa mới nhảy rangoài, hai đội người chạy phía sau họ cũng tới nơi. Nhìn thấy những thân ảnhtrước mặt bay xuống, bọn họ không chút nghĩ ngợi cũng nhảy xuống theo.
Công Tử Tiểu Bạch pháthiện ra phía góc trên bên phải đột nhiên xuất hiện mấy cái chấm nhỏ màu xanhbiếc ghi rõ là người thuộc bang mình, lập tức phản ứng kịp, hô to trong boxchat bang phái : " Mở vô địch."
Thời gian cấp bách, anhcũng không thể nhiều lời giảng tiền căn hậu quả, ba chữ nói thẳng vào vấn đề.Mấy người trong bang lập tức hăm hở hưởng ứng, cùng nhao nhao hỏi thăm.
Anh Lạc Lưu Tô : "Lão đại, mọi người đang đánh nhau sao ?"
Hiên Hiên :" Ở chỗnào vậy ? Đánh nhau với ai vậy ?"
Thạch Đầu Ký : "Tuyến số mấy vậy ? Bọn ta đến với."
Thiên Nhai : "Choáng, ta đang ngồi ở quán Internet, cái đứa ngồi bên cạnh lại thuộc Huy HoàngVương Triều"
Mọi người cùng nhao nhao: " PK với người thật."
Thiên Nhai toát mồ hôi :" Hắn quá to khỏe, ta đánh không lại."
Mọi người cùng cười hahả.
Thạch Đầu Ký : " Vậyđành chém hắn trong này thôi."
Khi những người phía saunhảy theo mấy người Công Tử Tiểu Bạch hiểu ý câu nói này của hắn, nhất thời cókẻ rơi lệ, có kẻ lau mồ hôi.
Hạ Tuyết Băng Sơ : "Lão đại, chúng ta không mở vô địch đã nhảy mất rồi."
Muội Muội Chuột Kho Thóckhóc lớn : " Lão đại, huynh với đại tẩu, nhị ca nhị tẩu, tam ca tứ ca đềuở chỗ này, căn bản chúng ta đều nghĩ rằng không cần mở vô địch, liền nhảy theocác huynh tỷ."
Công Tử Tiểu Bạch khôngcòn lời nào để nói : " Nếu thế lúc xuống dưới bị chà đạp thì đừng kêu oannữa nhé."
Bọn họ vừa nói hai câunày, những người khác không ở hiện trường càng ngứa ngáy khó chịu
Anh Lạc Lưu Tô : "Lão đại, mọi người ở chỗ nào vậy ? Ghi tọa độ cho muội với"
Hiên Hiên : " Đúngvậy, bọn ta cũng muốn tới."
Công Tử Phù Tô ý tại ngônngoại : " Ngầm, Long Thành."
Trong bang nhất thờinhững tiếng khóc rộ lên
Thạch Đầu Ký : " Lãođại, hiện tại bọn ta đang nằm ở cửa vào, mấy tên thủ vệ đáng chết kia còn dẫmđạp lên thi thể của ta, tàn ác quá đi thôi a a a a a"
Mèo Café : " TiểuBạch Thái a, Địa Lý Hoàng a, mới hai ba chiêu đã mất mạng rồi a a a a a"
Thiên Nhai : " Thầythuốc ở đâu rồi ? Cứu mệnh với ...."
Anh Lạc Lưu Tô : "Ta đang chạy đây, sắp tới rồi"
Công Tử Vô Kị không thèmđể ý tới bọn họ, nói rất rõ ràng : " Cả đám đều dốt như heo, chỉ cần tổđội thêm hai Ma Giáo, luân phiên mở vô địch chạy thẳng vào trong, dù thế nào đichăng nữa cũng không chết được."
Cho tới lúc này, nhữngngười từ trên đỉnh vách đã rơi xuống mặt đất, thời gian của chiêu Ma Vương BảnNguyện cơ bản đều đã hết. Bọn họ chưa kịp thấy hoàn cảnh xung quanh, đã pháthiện dây máu của mình đã cấp tốc hạ xuống.
Không có người nào hérăng nửa câu, Ma Hồn Quỷ Cơ lập tức ra ra chiêu vô địch tập thể, bảy ngườitrong đội lại tiếp tục trong trạng thái vô địch, chỉ có Công Tử Liên Thành ởcách bọn họ khá xa, không thể dùng chung, mọi người vừa uống thuốc bổ sung máuvừa nhanh chóng chạy tới chỗ anh.
Phía sau bọn họ, hai độingười chạy theo đã ngã xuống một nửa, nửa còn lại nhân kịp thời mở vô địch, lúcnày mới may mắn thoát khỏi. Không người nào nói gì cả, thầy thuốc cứu từngngười ngã xuống lên, sau đó mới toàn lực chạy theo những thân ảnh phía trước.
Công Tử Liên Thành đangđứng giữa một đám quái, mà trước mặt lại là một Boss. Trên người nó đính theomột cái tên Nhiễm Di màu đỏ thẫm, toàn thân màu xanh nhạt, đầu rắn thân cá, cósáu chân, thân hình khổng lồ, ngoại trừ việc có thể tấn công, kỹ năng chủ yếuhình như là bỏ thuốc độc, làm người chơi xung quanh đều bị rớt máu cả đoàn,ngoại trừ mở vô địch mới có thể tự tại, ngoài ra cố gắng thêm phòng ngự cũngkhông ăn thua.
Laptop của Nhất Tiếu HồngTrần cũng là do công ty cấp, đương nhiên không phải cấp cho nàng chơi game, chỉdùng để làm việc, do đó cấu hình không cao, bởi vậy, lúc đó phòng cung tiêu đichọn sản phẩm đã lựa chọn một cái có cấu hình tương đối kinh tế, nàng có thểdùng để soạn thảo văn bản, lên mạng, nhưng nếu muốn chơi game online, nhất lànhững Game 3D thì quả là quá sức. Lúc nhận được, nàng cắn răng cắm thêm mộtthanh ram, tuy có thể chơi được, nhưng gặp những trường hợp lớn như bây giờ tấtsẽ bị kẹt không thể động đậy được.
Nhất thời chỉ thấy chungquanh có vô số quái, lại có hơn hai mươi người chạy lên giết quái, đánh Boss,các kỹ năng loang loãng xung quanh, làm nàng chỉ có thể đứng im ở đó không thểnhúc nhích.
Trơ mắt nhìn dây máu hạdần, nàng cũng không thể uống thuốc tăng máu, căn bản máy tính treo cứng khôngchút phản ứng.
Bản năng của thầy thuốclà chú ý dây máu của mình và bạn bè, Công Tử Phù Tô, Đào Tử Yêu Yêu và Khinh CaThủy Việt phát hiện thấy Nhất Tiếu Hồng Trần có vẻ khác thường, việc đầu tiênlà nghĩ rằng nàng đang bị mắc kẹt, hoặc bị rớt mạng. Công Tử Phù Tô lập tức nói: " Việt Việt, nàng chuyên môn tăng máu cho Hồng Trần, chỗ này chỉ cần tavới Yêu Yêu là được rồi."
" Vâng." KhinhCa Thủy Việt đáp ứng một tiếng, lập tức click vào Nhất Tiếu Hồng Trần, xuất kỹnăng thêm máu liên tục, giúp dây máu của nàng ổn định.
Hứa Nhược Thần không biếtlàm thế nào khẽ nói : " Em bị mắc kẹt, không thể động đậy được."
Cố Duệ không dám quay đầulại, vẫn chăm chú nhìn màn hình dùng toàn lực ứng phó, chỉ đành nhanh chóng anủi nàng : "Không có việc gì cả, Việt Việt sẽ chuyên tâm giúp em thêm máu.Nếu thật sự quá tệ, em hồi thành đi. Anh làm xong nhiệm vụ này trước, sau nàysẽ dẫn em đi làm theo sau, được không ?"
" Vâng, đượcạ." Hứa Nhược Thần nhìn những người trên màn hình, kẹt đến như vậy, chẳngnhững không thể làm được gì, còn liên lụy tới bọn họ. Nàng cũng không chần chừnữa, lập tức mở túi click vào bùa hồi thành, trở lại Kim Đài Thành.
Đứng trước cửa hàng củamình, nhìn thấy ánh mặt trời rực rỡ, nàng mới thở phào một tiếng, nói với mọingười trong đội : " Ta bị mắc kẹt, không thể làm nhiệm vụ này tiếp, mọingười cứ làm đi, không cần phải quan tâm tới ta. Ta quay về làm mấy thứ để buônbán, kiếm ít tiền."
Mọi người cũng đều thấytrạng thái vừa rồi của nàng, kẹt tới mức như vậy, chẳng những bản thân nàng gặpnguy hiểm, mà còn nguy hiểm cho cả đội, đương nhiên bọn họ không sợ bị liên lụy,nhưng cho dù là bất kỳ ai gặp phải tình trạng này, lựa chọn hợp lý nhất đươngnhiên là rời khỏi đội hồi thành, cho nên đều hiểu rõ cách làm của nàng.
Công Tử Tiểu Bạch cườinói : " Được, nàng ở trong thành nghỉ ngơi một chút nhé, bọn ta tiếp tụclàm nhiệm vụ này, nếu có tài liệu gì rơi ra, sẽ bảo Liên Thành đưa chonàng."
Công Tử Phù Tô và Công TửVô Kị cùng an ủi nàng, cam đoan sau này chờ lúc nào nàng không mắc kẹt sẽ tiếptục dẫn nàng vào, nếu như có phương thức chế tạo hoặc tài liệu gì rơi ra, nhấtđịnh sẽ tặng toàn bộ cho nàng.
Hứa Nhược Thần chỉ thấytrong lòng vô cùng ngọt ngào, mỉm cười gõ ra một chữ " Cám ơn."
Lúc này, trên thế giớiđột nhiên có người báo động.
Xạ Lam : " Con quáiThao Thiết kinh khủng kia lại vào Kim Thành rồi, mọi người mau mau chạyđi."
Tay Trái nắm Tay Phải :" Tuyến mấy."
Xạ Lam : " Tuyến I.Lại có kẻ khốn khiếp nào đó dẫn con quái biến thái kia vào thành vậy ? Có phảiđầu óc bị cửa kẹp hỏng mất rồi không hả ?"
Rất nhiều người đều chạylên thế giới mắng chửi ầm ĩ.
Hứa Nhược Thần vừa mới để ý thấy trên [thế giới] có gìồn ã, đã thấy một cái bóng đen xì chậm rãi phủ lên người Nhất Tiếu Hồng Trần.Nàng hơi run lên, vội vàng quay người, chỉ thấy con Boss mới đồ thành cách đâykhông lâu đang lầm lì tiến về phía này.
2.
Mặc dù Cố Duệ vẫn đangcùng bạn bè chiến đấu hăng hái ở dưới hạ thành, nhưng ánh mắt vẫn quét tới tintức trên [thế giới], chạy qua màn hình toàn là những câu chửi mắng, chửi côngty quản lý trò chơi, chửi GM, chửi cái tên khốn khiếp dẫn quái vào thành. Anhkhông gõ chữ trong đội ngũ nữa, mà trực tiếp hỏi : " Bên chỗ em có an toànkhông ?"
" Vẫn được, không cóchuyện gì cả. Đánh nhau không được, nhưng chạy trốn thì không khó gì." HứaNhược Thần vừa nói, vừa nhanh chóng click chuột, tay phải ấn chặt bàn phím thêmmáu, xoay người vội vàng bỏ chạy, vừa chạy vừa triệu hồi Thanh Long, mở ra kỹnăng “khiên bảo hộ” của sủng vật.
Nàng vừa mới chạy đượcvài bước, đã thấy dây máu của mình giảm xuống một nửa. Sau khi bị trúng côngkích, mục tiêu tự động khóa chặt về phía quái hoặc người chơi công kích mình.Nàng thấy trên màn hình hiện rõ hai chữ Ma Thao đỏ thẫm, lập tức chỉ huy ThanhLong công kích.
Công kích của con rồngnày quá cường đại, Boss lập tức bị hấp dẫn, lập tức đuổi theo Nhất Tiếu HồngTrần.
Đã giữ chặt công kích củaquái, Nhất Tiếu Hồng Trần cũng không lùi bước, kỳ thật nàng chỉ cần thu hồiThanh Long, Ma Thao mất đi mục tiêu tấn công, đương nhiên sẽ chạy đi công kíchngười chơi khác, bất quá nàng cũng không làm như vậy, mà lựa chọn để cho ThanhLong chạy kèm theo mình, sau đó nhảy lên tọa kỵ Bạch Kỳ Lân, chạy ra phía ngoàithành.
Công kích của con Ma Thaokia là quần công rớt máu, tuy rằng mục tiêu công kích chủ yếu là Thanh Long củanàng, nhưng người chơi xung quanh cũng bị dính phải, có điều không bị thươngtổn quá như Thanh Long. Nhất Tiếu Hồng Trần vẫn phải cho sủng vật dùng đạihồng, cũng bởi vì nhiều khi cần chúng đánh quái chính, cho nên nàng cũng khôngkeo kiệt, nói quá lên rằng nàng còn có cảm tình với đám sủng vật này, thườngnói giỡn với Khinh Ca Thủy Việt, gọi đám sủng vật đó là con gái của mình, đươngnhiên phận làm mẫu thân phải chiếu cố kỹ lưỡng cho bọn chúng.
Rất nhiều người chơi cũnggiống như các nàng, tự coi sủng vật là con cưng, gọi tắt là BB, để nuôi lớn BB,dưỡng thành cực phẩm, rất nhiều người thắt lưng buộc bụng, tằn tiệm căn cơ, BBcàng lớn càng là tâm huyết của chủ nhân, một khi đã dưỡng thành, đều là phầnsinh lực tối trung thành của chủ nhân, gánh vác quái, lôi kéo sự chú ý củaquái, không một câu oán hận, cung cúc tận tụy cho tới chết mới thôi.
Lúc này đây, trong nháymắt Thanh Long ăn đại hồng tăng đầy dây máu, hô phong hoán vũ trên không, mà MaThao kia có vô địch, căn bản dây máu không thấy giảm xuống chút nào, hùng hùnghổ hổ chạy trên mặt đất. Hai kẻ này cùng đánh nhau say sưa, bất phân thắng bại,chỉ khổ cho những người chơi cấp bậc thấp hoặc chỉ chuyên tâm buôn bán ở KimĐài Thành. Không bao lâu, chỗ chỗ lại ngổn ngang những thi thể, quả thực làtiếng than dậy đất, trên [ thế giới] lại càng đầy những tiếng than khóc.
Thành này quá lớn, NhấtTiếu Hồng Trần chưa kịp chạy tới cổng thành đã biết mình không trụ nổi, lập tứcgọi trong [bang phái] : " Có Ma Giáo cao cấp ở Kim Đài thành không ? Nhanhchóng tổ đội mở vô địch cùng ta." Nói xong nàng chủ động rời khỏi tổ đội,rời khỏi đội ngũ của Công Tử Liên Thành.
Dạo gần đây có không ítngười gia nhập Phong Sinh Khởi Thủy, nhưng đại bộ phận đó chỉ là những ngườichơi chuyên về mảng sinh hoạt, chuyên môn chế tác, buôn bán, không có mấy ngườichuyên đánh nhau hay PK giết người. Nhất Tiếu Hồng Trần lên tiếng, mọi ngườicũng chỉ đành giương mắt nhìn.
Cưỡi Thỏ Truy Rùa Đen :"Lão Đại, ta đang ở bên ngoài. Không làm nhiệm vụ nữa, ta lập tức hồithành đây. Hiện tại ta sẽ chạy tới mở vô địch tập thể.”
Lão Bản Hắc Điếm :"Lão đại, ta giúp tỷ thông báo thế giới vậy."
Một Tay Đưa Tiền Một TayGiao Hàng : " Đúng đúng, chúng ta cùng kêu gọi trên thế giới đi."
Diêm Bán Cô Bé : "Lão đại, tỷ tỷ thật lợi hại nha, một tiểu Côn Luân mà có thể dẫn Boss, quả thựclà chuyện lạ không bao giờ thiếu nha."
Bọn họ còn chưa kịp kêugọi trên [thế giới], trước mặt Nhất Tiếu Hồng Trần liền xuất hiện tin tứcinvite tổ đội, nàng chỉ chăm chăm chú ý dây máu của mình cùng với cự ly để chạyra khỏi thành, căn bản không kịp nhìn liền nhanh chóng chấp nhận. Sau đó, cómột người xuất hiện bên cạnh nàng, sử dụng một chiêu Ma Vương Bản Nguyện, nhanhchóng giúp nàng trở thành vô địch. Sau đó lại có một vị tiểu Tử Trúc tên làNgọc Cẩn đã chạy tới, mạo hiểm tính mạng tăng thêm máu cho nàng, sau đó bỏ mìnhtrong kỹ năng quần công làm rớt máu của quái vật Ma Thao kia.
Lúc này, người của PhongSinh Khởi Thủy cùng chạy lên [thế giới] kêu gọi : " Lão đại của chúng talà Nhất Tiếu Hồng Trần đang ở Kim Đài Thành dẫn quái ra khỏi thành, thỉnh cácvị Ma Giáo cao cấp tổ đội với nàng, bảo hộ cho nàng."
Ngay lập tức, có không ítngười xin được nhập đội, Nhất Tiếu Hồng Trần không phải đội trưởng, căn bảnkhông quan tâm tới những thứ đó, chỉ hết sức chăm chú dẫn quái chạy ra ngoài.Bảy Ma Giáo luân phiên mở vô địch, trong chốc lát khiến nàng nhẹ nhàng hơn rấtnhiều.
Cố Duệ lo lắng hỏi nàng :" Em đang dẫn quái sao ?"
" Dạ. Em không kịplàm gì cả, tự nhiên gọi Thanh Long ra, kết quả là giữ chặt tấn công củaquái." Hứa Nhược Thần mỉm cười : " Dù sao cũng có BB đánh chính, bâygiờ cũng có một đội Ma Vương cùng tổ đội, em rất an toàn."
"Vậy thì được rồi,em vẫn phải chú ý tới sự an toàn đi." Cố Duệ mắt vẫn dán chặt vào mànhình, hai tay thao tác linh hoạt, nhưng tâm đã phân ra mất một nửa, quan tâmnói với nàng : " Có chuyện gì lập tức kêu anh, anh sẽ tới ngay."
"Vâng." HứaNhược Thần cười vui vẻ, nhanh chóng chạy ra khỏi thành, chạy tới bãi cỏ xanhmênh mông xa xa bên ngoài thành, lúc này mới nói trong [đội ngũ ] : " Tathu BB, mọi người cùng giải tán nhé."
Mấy người nhanh chóng tứtán, Nhất Tiếu Hồng Trần lập tức thu hồi Thanh Long, quay đầu chạy như bay. Conquái kia mất đi mục tiêu, đứng ngơ ngẩn ở chỗ này hồi lâu, cuối cùng mới bỏ đi.Hướng đi của nó không phải Kim Đài Thành, chắc là quay lại vị trí ban đầu. Lúcnày Nhất Tiếu Hồng Trần mới nhẹ nhàng thở phào, dừng lại quay đầu đánh giá xungquanh, phân rõ phương hướng để có thể về thành.
Cho tới lúc này, nàng mớiphát hiện, trong đội vẫn còn một người thủy chung vẫn đi ở phía sau nàng, PhóBang Chủ Kiếm Tẩu Thiên Phong của Huy Hoàng Vương Triều.
Cấp bậc của hắn lại tiếptục cao hơn xưa rất nhiều, trang bị cũng toàn đồ tốt nhất, máu nhiều, phòng caocông kích kinh khủng, có thể coi như một nhân vật "Một người giữ quan ải, vạnngười không thể đi qua", hình tượngnhân vật nữ vốn nhỏ hơn nhân vật nam rất nhiều, mà một Côn Luân mặc trường bàophiêu dật đứng cạnh một Ma Giáo khôi giáp nặng nề, trông lại càng nhỏ bé, đươngnhiên Ma Giáo lại càng thêm uy phong. Trên mặt đất cỏ mọc xanh mơn mởn, mấy conthỏ con trắng như tuyết gọi nhau í ới, gà con vịt con cừu con cũng chạy tớichạy lui, bề ngoài đều nhỏ nhắn dễ thương, vô cùng khả ái, hai người cứ yênlặng đứng đối diện nhau như thế, trong mắt người khác, lại thật hài hòa.
Là đội trưởng, Kiếm TẩuThiên Phong lập tức đá sáu người vừa rồi ra khỏi đội ngũ, sau đó mới thốt lêntrong [ đội ngũ] : " Gần đây nàng có khỏe không ?"
"Được." NhấtTiếu Hồng Trần bình tĩnh đáp một cách hòa nhã : " Vừa rồi cám ơnngươi."
Nếu hắn đã là đội trưởng,thì đúng là người chủ động tổ đội nàng ngay từ đầu, hơn nữa thêm trạng thái vôđịch cho nàng đúng lúc đương nhiên chính là hắn, Nhất Tiếu Hồng Trần ân oánphân minh, cho nên nàng mới cảm ơn hắn.
Kiếm Tẩu Thiên Phong vẫntrầm mặc hồi lâu, Nhất Tiếu Hồng Trần đang muốn cáo từ rời khỏi đội, đột nhiênthấy có mấy người chạy lại, đồng thời tấn công hắn.
Kiếm Tẩu Thiên Phong vốnlà một kẻ thân trải trăm trận, vừa rồi hơi xuất thần một chút, bây giờ vừatrúng công kích lập tức mở vô địch theo bản năng, nhanh chóng đánh trả.
Nhất Tiếu Hồng Trần chạyđi vài bước, nói mấy câu trong [ đội ngũ ] : " Ngươi bận rộn, ta hồi thànhtrước." Sau đó ly khai đội ngũ.
Chạy ra xa một chút, nàngđã có thể nhìn cuộc chiến một cách toàn diện. Vây công Kiếm Tẩu Thiên Phong chủyếu là người Khải Hoàn Hào Môn và người thuộc bang hữu Trường Kiếm Anh HùngHội, Đọa Lạc Thiên Sứ Tổng Minh, và một số người vừa rồi bị thủ vệ ngược đãi ởcửa hạ thành : Thạch Đầu Ký, Mèo Café, Thiên Nhai và người đuổi theo để cứungười là Anh Lạc Lưu Tô. Nhất thời bóng đao ánh kiếm, sấm sét vang dội, lửa đốtbăng đông, trăng rơi sao rụng, vô cùng náo nhiệt. Kiếm Tẩu Thiên Phong đơn thânđộc mã kịch chiến với bao nhiêu người, mà nhìn qua cũng không chút hạ phong.
Nhất Tiếu Hồng Trần cảmthấy không tiện bàng quan, liền quay đầu đi vào thành, đi chỉnh lý cửa hàng củamình.
Kiếm Tẩu Thiên Phongchống đỡ một lúc, bang chủ phu nhân Huy Hoàng Vương Triều là Đạp Vân Phi VũPhồn Hoa Lạc cưỡi phượng hoàng bay qua, thấy rõ tình thế liền lập tức nhảy từtrên không trung xuống, thừa dịp bọn họ chưa kịp chuẩn bị, ném một kỹ năng ngủtập thể xuống, làm cả đoàn người lập tức bị ngủ trụ. Kiếm Tẩu Thiên Phong giơtay chém xuống, lần lượt giết sạch những người xung quanh.
Người Khải Hoàn Hào Mônvà bạn hữu vừa mới ngã xuống, hàng loạt viện quân đã chạy tới, thầy thuốc phụcsinh người nằm chết trên mặt đất, Tiêu Dao và Ma Giáo lập tức xông lên tấn côngĐạp Vân Phi Vũ Phồn Hoa Lạc và Kiếm Tẩu Thiên Phong. Ngay sau đó, người thuộcHuy Hoàng Vương Triều và bạn hữu cũng nhao nhao chạy tới gia nhập cuộc chiến.
Chỉ một lát mọi sự đã thay đổi, bên ngoài Kim ĐàiThành lại bắt đầu xảy ra kịch chiến.
3.
Nhất Tiếu Hồng Trần vừaquay lại trong thành liền bắt tay vào làm mấy đơn đặt hàng liền, chủ yếu là mấytrăm bộ bạch trang do mấy vị đại sư tinh luyện đặt hàng, khi thành thành phẩmrất dễ bán. Mấy món đồ này ít lãi nhưng tiêu thụ mạnh, bình thường nàng cũngkhông cự tuyệt, đương nhiên, nếu như yêu cầu của đối phương quá đáng quá, thìnàng cũng không tiếp nhận. Nhớ lại năm đó, lúc nàng vừa mới bắt đầu buôn bán,có những kẻ chẳng những bắt nàng phải giao hàng hóa tận nơi, lúc nào kêu cũng phảicó mặt, còn có lúc phải PK với đối phương vài lần, nếu như đối phương thua còndây dưa không ngừng, cho tới khi thắng mới chịu bỏ qua, về sau nàng thường giảbộ đánh bừa hai ba chiêu, cũng không thêm bất kỳ trạng thái nào, để cho đốiphương thắng nhanh chóng, sau đó giao dịch, phiền toái như vậy, mà lợi nhuậncũng chỉ được mấy đồng. Nghĩ lại giai đoạn khổ sở lúc ban đầu ấy, lại nhìn lạingày hôm nay cửa hàng đã đứng đầu trong bảng xếp hạng, nhất là nàng tuyệt đốikhông bỏ thêm một đồng một hào tiền thật, tự phấn đấu cho tới địa vị hiện tại,cũng đủ để tiếu ngạo giang hồ.
Giao hàng hóa xong, tánphét với mấy vị bằng hữu chuyên bán những trang bị tinh luyện mấy câu, nàng bắtđầu nghiên cứu chế tạo ra một số trang sức và quần áo mới mà không cần phốiphương** của hệ thống.
Vốn nàng đã thu mua cácloại tài liệu từ rất lâu rồi, rất nhiều người chơi biết tới nàng, ngoại trừviệc bán cho nàng một số loại nguyên vật liệu thường dùng, nếu lúc đánh quáithu được những thứ kỳ quái không ghi rõ công dụng, cũng thường bán cho nàng.Tuy rằng nàng không biết mấy thứ đó có tác dụng gì, nhưng vẫn mua, dù sao cũngkhông đắt, mua về vứt trong kho hàng cũng được, vạn nhất có loại quái cao cấp,Boss gì đó tự động rơi ra phối phương, không chừng mấy thứ này cũng có tácdụng. Nàng có tới nửa kho hàng chứa những vật phẩm bất minh, lúc này mới lôi ratoàn bộ, cũng như ngồi xếp gỗ, hiện tại đã biết qua những phối phương cơ sởhoặc một số những thứ tương tự, trong quá khứ thực ra không có quần áo hoặc đồtrang sức tương tự thế này. Những thứ này đó quả thật chỉ đơn giản là đồ trangsức, không có thêm bất kỳ thuộc tính nào, nhưng cũng làm người ta rất kinh hỉrồi.
Hứa Nhược Thần không kềmnén được hưng phấn, một mặt vừa tiếp tục làm thêm một số thứ, một mặt vừa hỏiCố Duệ : " Đội ngũ đã đầy người chưa anh ?"
" Chưa." Cố Duệđáp, sau đó nói trong [ đội ngũ] : " Thêm Hồng Trần đi."
Hứa Nhược Thần vừa ngheanh trả lời xong, trên màn hình đã xuất hiện lời mời cùng tổ đội, liền mỉm cườilập tức gia nhập đội ngũ, sau đó lại giơ ra những món đồ vừa làm được cho mọingười trong đó cùng xem.
" A a a a, ta muốnquần áo mới." Đào Tử Yêu Yêu vừa nói xong, dây máu vừa còn một chút lậptức cạn sạch, ngã luôn.
Lúc này Ma Hồn Quỷ Cơcũng hưng phấn nói : " Ta muốn cái khăn che mặt tơ vàng kia." Sau đócũng chết luôn.
Khinh Ca Thủy Việt cũngchết theo, nằm trên mặt đất nói liên tục : " Đây là mấy thứ mới à, trướckia không thấy bao giờ, đúng là không cần dùng phối phương mà vẫn làm được sao? Chính cậu tự chế tác ra sao ?"
Nhất Tiếu Hồng Trần cườivui vẻ trong [ Đội ngũ] : " Đúng vậy, trước đây mình mua quá nhiều nhữngthứ ly kỳ cổ quái, cũng không biết có tác dụng gì không, bây giờ mới lấy radùng thử xem có thể làm được những gì."
"Đẹp quá, thực làđẹp." Căn bản Đào Tử Yêu Yêu cũng chẳng thèm quan tâm mình đã chết trongkhi lão công của mình cũng chỉ còn lại có chút máu, chỉ nằm nhìn thèm thuồngmấy thứ y phục kia.
"Đúng vậy, quáđẹp." Hai mắt Ma Hồn Quỷ Cơ sáng lấp lánh : " Mấy đôi bông tai kia tacũng muốn, lại còn đôi nhẫn kia nữa, a a a a, trước giờ chưa bao giờ thấynha."
Ma Hồn Quỷ Cơ chết, trongđội ngũ chỉ còn một Ma Giáo là Công Tử Vô Kị, thời gian vô địch cả đội khôngđủ, Đào Tử Yêu Yêu và Khinh Ca Thủy Việt cũng chết, Công Tử Phù Tô cũng có cảmgiác lực bất tòng tâm. Anh ráng chịu công kích của quái, nhanh chóng phục sinhba người đang nằm trên mặt đất, có điều căn bản ba nàng không chút chú ý, chỉtiếp tục nằm trên mặt đất với vẻ cực kỳ mỹ lệ, hăm hăm hở hở bàn luận tiếp vềmấy thứ đồ trang bị và quần áo mới.
Cho tới lúc các nàng đanghăm hở thảo luận tới việc nam giới mang trên mình đồ trang sức rồng xanh dùngquần áo màu trắng hay nhuộm sang màu xanh đẹp hơn, Công Tử Phù Tô đã ngã xuống,sau đó Công Tử Tiểu Bạch cũng chết, Công Tử Liên Thành và Công Tử Vô Kị có thờigian vô địch dài hơn một chút, lượng máu cũng nhiều hơn Tử Trúc và Côn Luân rấtnhiều, nên vẫn tiếp tục chống chọi trong đau khổ, có điều cũng nguy trong sớmtối. Hai đội người khác lúc này cũng đang bị quái chà đạp, hết lần này tới lầnkhác, không ngừng chết đi sống lại, căn bản không thể thoát thân để chạy tớitrợ giúp.
Lúc này Nhất Tiếu HồngTrần mới chú ý tới tình huống đội ngũ của bọn họ, không kiềm nổi a lên mộttiếng : " Thật xin lỗi, thật xin lỗi, đã ảnh hưởng tới mọi người."
Ba người con gái đang nằmlăn dưới đất lúc này mới kịp phản ứng, cũng bởi vì Công Tử Phù Tô đã phục sinhcác nàng, cho nên chỉ cần click "Tiếp tục phục sinh". Ma Hồn Quỷ Cơchưa kịp đứng dậy đã nhanh chóng ra chiêu Ma Vương Bản Nguyện nhanh chóng ổnđịnh cục diện, Đào Tử Yêu Yêu lập tức mở pháp trận, Khinh Ca Thủy Việt nhanhchóng phục sinh Công Tử Phù Tô và Công Tử Tiểu Bạch. Công Tử Phù Tô lập tứcthêm trạng thái có lợi cho mọi người, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Bốn vị nam sĩ trong độingũ cũng không biết phải nói sao, có điều đây toàn là những người con gái màhuynh đệ mình yêu thích nên cũng bao dung. Cho dù tới tình trạng xấu nhất làdiệt cả đoàn đi chăng nữa, cũng chẳng phải có vấn đề gì lớn lắm. Trong đội ngũchợt bảo trì tình trạng yên tĩnh hiếm thấy, bốn vị công tử không nói câu nào,thật ra cũng không biết nói gì cho phải, cuối cùng không để ý tới những chuyệnbên ngoài nữa, một lòng một dạ cắm đầu vào đánh Boss.
Nhất Tiếu Hồng Trần khẽthè lưỡi, nói trong [đội ngũ] : " Không quấy rầy mọi người nữa, đợi khinào mọi người về sẽ lại mang ra cho các nàng xem."
Ba người con gái kia ngứangáy trong lòng, có điều cũng hiểu rõ cân nhắc lợi hại. Nếu bọn họ không chuyêntâm, chẳng những cả đoàn này của mình bị diệt, mà hai đoàn người khác đi theocũng không thể thoát khỏi.
Nhất Tiếu Hồng Trần rờikhỏi đội ngũ, chuyên tâm làm mấy đồ buôn bán. Nàng treo mấy bộ y phục và đồtrang sức mới làm được trong cửa hàng, lại đưa ra một cái giá tương đối dọangười, dù sao đây cũng là sản phẩm mới, không có giá cả thị trường tham khảo.Bình thường lúc nàng chơi trò chơi sẽ giảm âm thanh tới mức thấp nhất, bởi vậyhiện giờ trong phòng rất yên tĩnh, nàng thuận tay mở nhạc, vừa nghe nhạc vừatrốn trong điếm làm mấy thứ.
Bản "Thần thoại" do Tôn Nam và Hàn Hồng hợp xướng cùng vang lên nhẹ nhàng :
"Ngày nào trongmộng gặp nhau
Bao năm thiếp đợi hayđâu gặp rồi
Lệ kia dẫu ngập đấttrời.
Bên nhau mãi mãi một đờikhông tan
Cho dầu lẻ bóng đơn thân
Những lời thiếp hứa trọnphần không quên
Gặp nhau chẳng lạ màquen
Yêu thương chẳng mấy mànhen lửa hồng
Trần ai dâu bể trùngtrùng
Hay đâu tình ấy mặn nồngkhông phai
Thủy triều dìu dập hômmai
Chân tình vĩnh kết chẳngai thẹn lòng
Dẫu rằng lối ấy trậptrùng
Nắm tay vĩnh viễn tuyệtkhông chia lìa*
Những âm thanh du dươnguyển chuyển được hai ngôi sao ca nhạc nổi tiếng biểu diễn tinh tế, làm người tacảm động tới mức rơi lệ, giây phút này đây lọt vào tai, lại mang theo một cảmxúc khác, kéo dài vui sướng trong khung cảnh an bình đơn sơ.
Nhất Tiếu Hồng Trần làmliên tục một đống thứ, ngừng tay thở một hơi, mới phát hiện ra những đồ trangsức kia bán được không ít, y phục cũng bán được một bộ, thu nhập khá ổn. Nàngrất vui mừng, liền bổ sung thêm hàng hóa, sau đó nhìn đồng hồ báo thức ở gócbên phải màn hình máy tính, liền chạy tới Tiên giới, tìm một chỗ yên lặng treomáy, sau đó thả laptop lên giường, đứng dậy.
"Em ra ngoài xem mộtchút, sẽ quay về ngay." Nàng khe khẽ nói với người đang ngồi trước máy vitính.
Cố Duệ ngừng tay, quayđầu nhìn nàng, ôn hòa cười nói : " Để anh đưa em đi."
"Không phải anh đanglàm nhiệm vụ sao ?" Hứa Nhược Thần có phần kinh ngạc.
Cố Duệ có vẻ không cònlời gì để nói hơi nhún vai : " Nhiệm vụ này quá khôi hài, đánh một lúc,không thấy Boss đâu nữa."
Hứa Nhược Thần cũng thấyngạc nhiên, rất tự nhiên tiến lại gần màn hình vi tính của anh, xem xét cảnhtượng trên máy vi tính.
Khung cảnh nơi này vẫnbao trùm trong bầu không khí ảm đạm, thỉnh thoảng lại có huyết sắc phớt qua,nhìn từ trên xuống chỉ thấy đây là một thành phố rất rộng lớn đầy khí thế, cóđiều lúc xuống tới nơi, mới phát hiện ra nơi này hoang phế đã lâu, tường longra thành từng mảng, những khung cửa sổ trơ trọi không còn cánh cửa, có nơiphòng ốc đã sụp từ bao giờ, mấy người Công Tử Liên Thành không còn ở cái chỗvừa nhảy xuống vừa nãy, hiển nhiên là đã chạy quá chỗ đó khá xa.
Chung quanh cũng vẫn cónhững quái đầu rồng, nhưng đều là tiểu quái, mấy người bọn họ cũng chỉ đứng imrảnh rỗi ở nơi đó, mỗi khi có quái xuất hiện lập tức có người xông ra chém, lựccông kích của bọn họ rất mạnh, chỉ hai ba chiêu đã chém chết quái, nếu dùng bạokích thì nhất kích tất sát, sau đó lại thảnh thơi đứng đợi.
Thỉnh thoảng có mấy ngườikhẽ nói trong [đội ngũ]
Công Tử Vô Kị vừa gõ mõvừa lẩm bẩm : " Boss ơi Boss à, đừng cố trốn làm gì, đại gia đã nhìn trúngngươi rồi, mau mau ra đây cho đại gia đùa bỡn một tẹo."
Khinh Ca Thủy Việt giơ bacây hương bốc khói nghi ngút lên vái tứ phương : " Đồng chí Boss ơi, maumau xuất hiện đi, chết sớm đầu thai sớm, chết sớm thăng thiên sớm. A di đàphật."
Hứa Nhược Thần không nhịnnổi bật cười : " Sao lại thành như vậy ?"
" Không biết cóchuyện gì nữa, vừa mới đánh được một chút, đã thấy Boss biến mất tăm mấttích" Cố Duệ cũng cười : " Bọn anh đã tìm lòng vòng chung quanh mấylần rồi mà không thấy, đành phải quay trở lại chỗ này chờ, xem Boss có xuấthiện lại không. Đây là quái thuộc nhiệm vụ, cũng không phải những loại Boss tùytiện xuất hiện, chắc sẽ phải xuất hiện lần nữa."
Lúc này, trong [ bangphái] Khải Hoàn Hào Môn cũng có người lên tiếng.
Hạ Tuyết Băng Sơ : "Lão đại, bọn khốn khiến Huy Hoàng đang chạy tới đây. Các huynh tỷ cứ làm nhiệmvụ đi nhé, bọn ta qua đó chặn lại."
Công Tử Vô Kị đang nhàmchán quá mức, lúc này liền nhảy dựng lên : " Ta đi."
Công Tử Liên Thành cũnglập tức nói ở trong đội : " Ta cũng đi."
Công Tử Phù Tô liền nóitiếp : " Ta quyết theo các ngươi đến cùng"
Công Tử Tiểu Bạch liềnthảo luận tại [bang phái] : " Hạ Tuyết, các ngươi đừng đi, để mấy người VôKị qua đó chặn lại. Các ngươi ở lại đây cùng chém quái với bọn ta, dù sao hoànthành nhiệm vụ là bọn ta hay bọn ngươi cũng không vấn đề gì cả."
Hạ Tuyết Băng Sơ còn chưakịp đáp lời, Muội Muội Chuột Kho Thóc đã cảm động tới mức lệ chảy ròng ròng nhưmấy sợi mỳ : " Cảm ơn lão đại, cảm ơn Nhị Ca, Tam Ca, Tứ Ca"
Công Tử Tiểu Bạch chỉcười cười, cũng không nói chuyện tiếp, lại tiếp tục vừa đánh quái vừa chờ Boss.
Hứa Nhược Thần liền né ramột chút để khỏi ảnh hưởng tới thao tác của anh, nhìn thấy thân ảnh của Công TửLiên Thành nhanh chóng xoay người trên màn hình, sử dụng thân pháp Phù QuangLược Ảnh vội vàng chạy về phía trước, trong lòng nàng hơi nhộn nhạo một chút,liền nói ; " Em tới phòng bếp xem thử một chút, một lát sẽ quay lại"
" Được." Cố Duệgật đầu, đột nhiên dừng lại tăng thêm các trạng thái cho mình.
Phía trước bọn họ, Bangchủ Huy Hoàng Vương Triều là Diệt Thiên Tru Ma cùng với Phó Bang chủ cũ mà hiệntại đã thăng lên trưởng lão là Cuồng Chiến Thí Thần xuất hiện. Công Tử Vô Kịlập tức sử một chiêu Ma Vương Bản Nguyện, Công Tử Phù Tô mở pháp trận, Công TửLiên Thành như một vì sao rơi nhanh chóng bay vút qua đó.
---------
* Phỏng dịch
**Phối phương : phương thức chế tạo/kết hợp nguyên vật liệu
4.
Lúc này đã tới giữa trưa,hai đầu bếp chính trong phòng bếp đang bận rộn làm thức ăn, nấu cơm. Thấy HứaNhược Thần đi vào, bọn họ tay vẫn không ngừng, cùng quay đầu lại cười chàonàng.
Hứa Nhược Thần vui vẻ tớigần bếp, nhìn đồ ăn họ đang nấu, khen : "Thơm quá"
Hai vị đầu bếp gương mặtrạng ngời, cực kỳ sung sướng, sau đó nói với vẻ quan tâm : "Hứa quản lý,chỗ này đầy nhọ nồi, đừng để dính vào người. Bữa trưa sắp xong rồi, cô cứ đi rađi, có gì chúng tôi sẽ gọi cô."
Ba vị đồng sự và tài xếđều ở lại công trường không về ăn trưa, vì thế chỗ này chỉ còn nàng và vị kháchnhân kia, bởi vậy mấy người đầu bếp cũng không làm nhiều đồ ăn lắm, cho nên chỉmột lát đã xong. Hứa Nhược Thần gật gật đầu, nói mấy chữ "phiền mọi người”,sau đó nhanh chóng đi ra.
Mặt trời lẩn trong mây,trời hơi âm u, gió từ trên núi thổi xuống, mang theo không khí mát mẻ của mùathu, giống như cảm giác đắm mình trong nước, sạch sẽ mà sảng khoái. Hứa NhượcThần đứng hồi lâu, để gió thổi tạt vào mặt, tinh thần vô cùng thoải mái, rồimới lên lầu về phòng.
Nàng đứng sau lưng CốDuệ, nhìn vào màn hình máy tính, thấy tình hình chiến đấu vẫn tiếp tục. Quáibên cạnh đã sớm bị trận chiến giết sạch, xuất hiện là chết, không có cả cơ hộihoàn thủ lấy một chiêu.
Công Tử Liên Thành vàCông Tử Vô Kị đã giết hết ba thầy thuốc của bọn họ, mà Công Tử Phù Tô vẫn đứnghiên ngang ở đó, bởi vậy bên họ chiếm ưu thế tuyệt đối. Lúc đánh nhau, đầu tiênphải giết thầy thuốc, đó là chân lý không cần bàn cãi của Game online, khôngcần biết lúc bình thường nam Ma Giáo, nam Tiêu Dao, nam Côn Luân có phong độbao nhiêu, yêu thương chiều chuộng nhường nhịn nữ y tá muội muội bao nhiêu,cũng bất quản nữ Ma Giáo, nữ Tiêu Dao, nữ Côn Luân bình thường có tao nhã baonhiêu, có che chở biết bao nhiêu đối với những vị Tử Trúc ca ca, chỉ cần gặpnhau trên mặt trận PK, bình thường không chút do dự lập tức giết ngay thầythuốc, nếu như Tử Trúc bị giết quay về thành phục sinh sau đó vội vàng quay trởlại tham chiến, càng có nhiều người ngăn cản bọn họ trên đường đi, gặp lần nàogiết lần đấy, không chút nương tay. Công Tử Phù Tô cũng trải qua bao nhiêu giannan sinh tử mới có thể tôi luyện nên địa vị thần y như hiện tại, cộng thêm đôigiày được tinh luyện tới mức 11 khiến dung lượng dây máu của anh nhiều như chiếnsĩ, lại thêm một cây trượng Long Tượng Bàn Nhược tinh luyện cấp 10 có công kíchcực cao, bạo kích biến thái, nếu không thể một kích giết chết anhn ngay lậptức, thì cũng chẳng có người nào giết được anh, hơn phân nửa là chịu cái kếtcục bị anh hành hạ cho tới chết.
Diệt Thiên Tru Ma của HuyHoàng Vương Triều là một Ma Giáo cấp cao, trang bị kém hơn một chút so với CôngTử Vô Kị, nhưng thao tác không tệ, tính ra lực lượng khá tương quan với bọn họ.Cuồng Chiến Thí Thần là Tiên Tiêu Dao cấp cao, nhưng pháp bảo và thao tác khôngbì được với Công Tử Liên Thành, lúc đánh nhau với người khác thì hiên nganghùng hồn, gặp phải Công Tử Liên Thành chưa giành được nổi một trận thắng. ĐạpVân Phi Vũ Phồn Hoa Lạc trang bị và thao tác cũng tương đương với Công Tử PhùTô, có điều lúc này đang sát cánh cùng Kiếm Tẩu Thiên Phong ở bên ngoài Kim ĐàiThành, mấy thầy thuốc hiện tại trong đội tuy cũng tính là cao thủ, nhưng kém xaso với mấy vị công tử. Sau khi thầy thuốc chết, không có người phục sinh, chỉđành lựa chọn hồi thành, trực tiếp quay trở lại thành chủ Ma Vực, muốn quay trởlại cũng phải mất một quãng thời gian dài, hơn nữa hai thủ vệ canh cửa cực kỳbiến thái, nếu không có Ma Giáo che chở, thầy thuốc khó mà quay trở lại được.
Thời gian đánh nhau củahai bên cũng không quá dài, sau khi ba thầy thuốc bị giết xong, bọn họ biết rõkhông thể cứu vãn, đã nhan chóng thoát ly chiến trường.
Hứa Nhược Thần thấy bọnhọ thi triển khinh công chạy vội về bốn phía, mấy người Công Tử Vô Kị cũngkhông đuổi theo, xoay người quay về lại chỗ Công Tử Tiểu Bạch, tiếp tục làmnhiệm vụ.
Cái Boss kia lại xuấthiện, cái đầu nhỏ một cách kỳ lạ, bị một đám người vây quanh cuồng ẩu, giốngnhư bị chôn ở giữa đám người. Cố Duệ cố gắng click mấy lần mà không chạm tớiđược, đành phải click vào Công Tử Tiểu Bạch, lựa chọn phương thức hỗ trợ côngkích, lúc này mới có thể tấn công lên con quái này
Hứa Nhược Thần cũng thựcsự ngạc nhiên : " Lần đầu tiên em thấy một Boss nhỏ như vậy đấy"
Cố Duệ cũng cười : "Đúng vậy, trước giờ anh cũng chưa thấy qua"
Tên con quái này màu đỏthẫm, Hứa Nhược Thần dí sát mắt vào mới có thể nhìn rõ tên nó. Mỏ diều hâu, đầurồng đuôi cá miệng ngoác, hai chân dài nhỏ, bộ dạng yểu điệu như gió thổi bay,chỉ biết dùng mỗi kỹ năng quần công Thủy Mạn Kim Sơn, mỗi lần một lần đều làmmọi người rớt máu tới 1 000, trang bị kém lại rớt tới 5 000, kỹ thuật kém cỏi,không kịp uống dược tăng máu, tất chết ngay lập tức.
Mọi người lập tức thảsủng vật, dùng toàn kỹ năng dồn sức tấn công, nhìn thấy dây máu của con quáichỉ còn lại một phần ba, thắng lợi trong tầm tay, lại đột nhiên tiêu thất.Những kỹ năng cùng tập trung vào chỗ con Boss đứng vừa nãy, nổ bùng ra nhữngchùm sáng chói mắt, sau đó lần lượt tiêu thất. Nhất thời, ngã tư đường âm ucàng thêm hôn ám, những mảnh tường đổ nát càng thêm tiêu điều, mọi người đứngnhìn nhau ngơ ngác, phảng phất như đã mất hết ánh sáng của ngày xưa cũ, dườngnhư kim quang của tọa kỵ và những trang bị hoa lệ cũng đồng thời biến mất, cảđám người biến thành những cái bóng xám xịt.
Khoảnh khắc yên tĩnh trôiqua, Công Tử Vô Kị rú lên : " Mẹ nó chứ, đây rõ ràng là lỗi hệthống."
Ma Hồn Quỷ Cơ cũng nổigiận đùng đùng : " Rốt cuộc là kẻ nào muốn trêu chọc kẻ nào đây ?"
Khinh Ca Thủy Việt giơtay áo lên lau mồ hôi : " Chẳng lẽ công ty quản lý trò chơi cố tình đùagiỡn với bọn ta."
Những người khác đềukhông còn gì để nói.
Hứa Nhược Thần không nhịnnổi, suýt chút nữa thì phá lên cười, liền nói với giọng chọc ghẹo : "Nhấtđịnh là tại mọi người cậy mạnh, quái này chịu không nổi, đành phải bỏ chạy trốichết. Lần sau mọi người nên dịu dàng hơn, để cho nó thả lỏng, sau đó mới từ từtấn công nó."
Cố Duệ nghe thấy thế thìgiật mình, lập tức đề nghị trong [đội ngũ] : " Chờ Boss xuất hiện lại,chúng ta không dùng kỹ năng nữa, chỉ đánh suông, thử xem có được không ?"
" Được." Dù saomọi người cũng không còn cách nào khác, chữa ngựa chết thành ngựa sống, nêncũng không phản đối đề nghị của anh.
Lúc này, lại có người cămgiận chạy lên thế giới nói : " GM có ai ở đây không ? Cái con rắn hai chânđuôi cá của sơn trại nhà các ngươi năm lần bảy lượt bỏ làm, còn lại đều đếnmuộn về sớm, không tuân thủ kỷ luật, không có nổi một chút cái gọi là tinh thầnchuyên nghiệp, các ngươi có nên trừ bớt tiền lương của nó hay không ?"
" Đúng rồi đúng rồi,thế này không phải muốn đùa giỡn người khác sao ?" Lập tức đã có người nóitheo : " Rốt cuộc là kẻ biến thái nào vậy ? Mấy cái bao cỏ của công tyquản lý trò chơi còn biến thái hơn cả Boss."
Hiện nay có mười tuyến,tương đương với việc có mười tổ đang làm nhiệm vụ này, bây giờ xem ra, nhữngtuyến khác cũng gặp phải tình huống như vậy, con quái này vô duyên vô cớ biếnmất, làm người khác phải nuốt giận.
Công tử Vô Kị cũng đangđịnh chạy lên [thế giới] mắng GM, thì đám quái mới bị bọn họ dùng kỹ năng quầncông giết sạch lại lục tục kéo ra. Bọn họ đành nuốt giận vào lòng, không thèmlên [thế giới ] nữa, cùng xông liên chém giết, vừa chém quái vừa tiếp tục xảgiận trong [ đội ngũ], những thứ rơi ra đầy đất cũng chẳng có người nào thèmquan tâm nhặt lên.
Nhất thời, Hứa Nhược Thầnxót xa vô cùng : " Đúng là phá gia chi tử, đống tài liệu đó toàn đồ quýmà."
Cố Duệ không nhịn đượccười, chạy qua nhặt những thứ trên mặt đất lên. Bình thường anh chỉ quan tâmtới việc giết quái, lược trận, giết người, trước giờ không bao giờ nhặt cái gìcả, sau này nếu tổng kết lại chia phần, thì anh cầm, nếu không chia, anh cũngchẳng bao giờ hỏi tới, lúc này tự nhiên lại cố tình hạ mình đi nhặt mấy thứkia, đương nhiên ai nấy đều biết là vì Nhất Tiếu Hồng Trần, nhất thời chĩa vềanh bằng những con mắt quỷ dị gian manh. Anh coi như không thấy, không thèm làmbất kỳ động tác gì để đáp lại.
Hứa Nhược Thần rất vuivẻ, mỉm cười hỏi anh : " Tới giờ cơm trưa rồi, anh đói bụng chưa ?"
" Chờ đánh xong Bossnày đi đã." Cố Duệ tỏ vẻ thương lượng, tiếng nói rất nhẹ nhàng.
"Vâng" HứaNhược Thần mỉm cười : " Người ở phòng bếp cũng không muốn ngồi ăn chungvới nhân viên quản lý bọn em, cảm thấy không được tự nhiên, vẫn ngồi riêng mộtbàn, mà những người ở công trường không về, bữa trưa chỉ có hai bọn mình, chonên cũng không cần gấp gáp, muộn một chút cũng không sao cả."
Cố Duệ thầm mừng rỡ, vuivẻ gật đầu : " Vậy thì tốt quá, anh vốn nghĩ nếu làm em trễ giờ cơm, thìđành mời khách lên trấn ăn thôi."
Hứa Nhược Thần bật cười :" Trên trấn chẳng có nhà nào nấu ăn ngon bằng đầu bếp của mình. Bình thườngbọn em cũng không thích ra bên ngoài ăn, ăn ngon quen thói rồi."
"Vậy thì tốtquá." Cố Duệ rất vui vẻ : " Giám đốc của bên em cũng thật có tìnhngười, đúng là người có thể làm nên việc lớn."
Trong lúc đang nóichuyện, con quái mỏ diều hâu lại xuất hiện, dáng người phiêu phiêu lượn tớilượn lui. Lần này mọi người đều cố gắng kiềm nén cho thật nhẹ nhàng, dè dặtnương tay, chỉ dùng đao kiếm chém suông, thầy thuốc cũng chỉ cầm gậy gộc đánhloạn, không ai dám dùng kỹ năng, sủng vật cũng thu lại. So với những lần côngkích trước đó, lần này quả thật là giơ cao đánh khẽ. Con Boss kia lập tức khôngkhách khí, lại có phần cậy sủng sinh kiêu, liên tiếp dùng những kỹ năng quầncông trong phạm vi lớn, không phải sóng gió ngập trời, cũng là bão cát cuồncuộn. Bọn họ đành phải hết sức cố gắng, thầy thuốc luân phiên thêm máu cho cảđoàn, Ma Giáo luân phiên mở vô địch, mới có thể đảm bảo mọi người không bịchết.
Tuy rằng đánh với cảmgiác rất khó chịu, nhưng thuộc tính công kích của mỗi người đều rất cao, cho dùchỉ chém suông cũng tới mấy nghìn đơn vị, riêng Công Tử Liên Thành và Công TửVô Kị, mỗi lần bạo kích tổn thương tới con số hàng vạn, dây máu của quái mỏdiều hâu kia từ từ giảm xuống, cho tới lúc chỉ còn một phần ba, mọi người hếtthảy đều lo lắng, gần như không dám thở mạnh, đội ngũ hoàn toàn yên tĩnh. Maymắn con quái cũng không biến mất, dây máu vẫn tiếp tục giảm xuống, làm cho mọingười cùng thở phào nhẹ nhõm. Rốt cuộc, dây máu cạn sạch, mỏ diều hâu hét lênmột tiếng, ngã nhào xuống đất, nổ tung, bắn ra mấy thứ đồ lóe ra tia sáng lấplánh.
Mọi người đều hiểu quycủ, không có người nào chạy lên nhặt, Công Tử Tiểu Bạch liền đi tới nhặt lên,sau đó giơ cho mọi người trong đội ngũ cùng xem, đều là những viên đá dùng khảmtăng thuộc tính cho trang bị, cũng toàn những thứ cực phẩm khó lắm mới được.
Công Tử Vô Kị ngửa mặtlên trời cười lớn : " Há há há há."
Ma Hồn Quỷ Cơ cũng sungsướng đấm liên tục lên mặt đất : " Ha ha ha ha"
Đào Tử Yêu Yêu cũng rấtđắc ý : " A a a a a a"
Khinh Ca Thủy Việt cũngrất tán thưởng : " Con boss này cũng thực béo nha."
Công Tử Tiểu Bạch lau mồhôi : " Xuất hiện thì yểu điệu õng ẹo như vậy, lại phải có người lừa dỗdành mới chịu chết, đúng là người bôi mỡ mà."
Công Tử Phù Tô cười hớnhở : " Chúng ta đi giao nhiệm vụ thôi."
Công Tử Tiểu Bạch PM chohai đội trưởng còn lại, dặn họ chỉ được chém suông, không được dùng kỹ năng,sau đó mới dẫn cả đoàn người chạy về phía trước.
Chỉ một lát sau, họ đãthấy một cái sân khấu nhỏ, leo lên những bậc cầu thang, lại thấy một cái đìnhnhỏ nhắn tinh xảo, rất có phong vị của mấy điển cố Trung Quốc, giống như vừamới xây dựng lên xong, chưa kịp bị thời gian xói mòn tác động, đèn đuốc sángtrưng. Nơi này giống một cái an toàn khu nho nhỏ, bọn họ vừa chạy lên tới sânkhấu, đám quái đuổi theo bọn họ đã dừng bước, quay đầu chạy về vị trí cũ. Bọnhọ vừa đi vào trong đình, đã thấy có một NPC đứng ở đó, chính là vị sứ giả thủhộ Long Cốc mà họ cần giao nhiệm vụ.
Mọi người cùng chạy lêngiao nhiệm vụ, Cố Duệ cũng click vào NPC kia, xem hắn nói cái gì.
Vị chiến sĩ trẻ tuổi kiatỏ ra vô cùng vui mừng : " Đại hiệp Công Tử Liên Thành, cám ơn ngươi đãgiúp chúng ta trừ đi những yêu thú uy hiếp Long Cốc, từ nay người là vị kháchnhân tôn quý của chúng ta, thỉnh vào cốc tiếp nhận sự biết ơn của Long Vươngnhà chúng ta.”
Thông điệp hoàn thànhnhiệm vụ xuất hiện, mỗi người bọn họ đều thu được một số điểm kinh nghiệm rấtlớn, cùng với thiệp mời vào Long Cốc, chỉ cần click lên thiệp mời là có thểtrực tiếp vào trong Long Cốc.
Cố Duệ nói trong đội ngũ: "Trưa rồi, mọi người nghỉ ăn cơm trước đã"
Ba vị công tử là tri kỷcủa anh, mấy người bọn họ đều là những người không cần làm việc và nghỉ ngơitheo lẽ thường, nhưng nghĩ rằng hiện giờ anh đang đi công tác, có thể phải cógiao tiếp, nên cũng không hỏi nhiều, lập tức đáp ứng.
Công Tử Tiểu Bạch nói :" Mọi người tự do hành động, chiều nay hai giờ chúng ta tiếp tục vào LongCốc, tiếp nhận nhiệm vụ kế tiếp, có được không ?"
" Được" Mọingười đều đồng ý, cùng nhau hồi thành, ai làm việc náy.
Đội ngũ giải tán, Cố Duệtruyền tống tới Tiên Giới, cùng tổ đội treo máy với Nhất Tiếu Hồng Trần, sau đóđứng dậy, mỉm cười nói : " Rồi, bây giờ anh hoàn toàn do em an bài."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.