Edit: Tiểu Bao tử
Rời đi ư?
Không được quay lại nữa?
Nhưng bất kể như thế nào nàng cũng không muốn mất đi trí nhớ, làm một người mơ mơ hồ hồ.
Lâm Trì từ từ nắm chặt lòng bàn tay, khẽ khép mắt lại, nàng có thể yếu đuối có thể nhát gan có thể ham an nhàn, nhưng tuyệt sẽ không quên mối thù của phụ mẫu.
Phụ mẫu dưới cửu tuyền khó mà nhắm mắt, nàng lại một mình không buồn không lo còn tiếp tục sống tốt... Chỉ nghĩ thôi, đã không thể chấp nhận được.
Nhưng mà, Mạch Khinh Trần đâu...?
Lần đầu tiên cảm thấy bản thân có lẽ đã thích Mạch Khinh Trần, nếu như lại vội vã rời đi...
Hoàng đế bệ hạ ngồi phía trên vẫn nhàn nhã uống trà.
Thời gian uống cạn một chén trà trôi qua rất nhanh.
Hoàng đế đặt chén trà sứ trắng xuống, ánh mắt cúi xuống nhìn nàng: "Đã có quyết định chưa?"
Lâm Trì cắn môi, quyết định: "Ta..."
Một nén hương sau.
Lâm Trì được thị vệ trong cung đưa ra ngoài, nàng không nhìn thấy Hoàng hậu nương nương và Nhị hoàng tử, cũng không nhìn thấy Mạch Khinh Trần.
Lúc đưa nàng ra cửa, một nam tử trông giống tổng quản nói với nàng: "Cô nương chớ lo lắng, tất cả đều đã an bài ổn thỏa, cô nương chỉ cần làm theo lời bệ hạ nói, thì sẽ không có chuyện gì."
Lâm Trì gật đầu.
Nàng trở lại y quán, Đỗ Nhược đang thu dọn đồ đạc.
Hắn thấy nàng đi vào, có chút khác lạ: "Nàng... có chuyện gì sao?"
Lâm Trì mấp môi, đè thấp giọng: "Bây giờ đi theo ta."
Đỗ Nhược kinh ngạc:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/1822453/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.