Edit: Tiểu Bao tử
Trong từ điển của Mạch Khinh Trần có lẽ chưa từng có hai chữ "kiềm chế".
Đến khi Lâm Trì đen mặt chạy tới hỏi hắn, Mạch Khinh Trần chỉ hơi suy nghĩ, rồi đơn giản dứt khoát thừa nhận: "Ừ, là ta làm."
Hoàn toàn không có một chút áy náy và sợ hãi.
Lâm Trì cũng từng giết người, nhưng đó là dưới tình huống bị áp bức sống còn.
Giết người xong nàng phải bình tĩnh vịn tường nôn một lúc, còn bị thêm vài cơn ác mộng.
Nhưng mà, Mạch Khinh Trần...
Những tin đồn kia lập tức ùa vào đầu Lâm Trì.
Hơn mười tuổi Mạch Khinh Trần lập nên Vô Mặc sơn trang, võ lâm nhân sĩ đời trước kéo đên đánh dẹp, kết quả bị giết không chừa một mống.
Về sau, phàm là có ý định tiêu diệt Vô Mặc sơn trang, kết cục đều không ngoại lệ là bị giết sạch.
Mạch Khinh Trần rất thông minh, chỉ tiếc không có quan niệm phải trái, nhận thức đối với nhân tình thế thái ước chừng bằng không, hắn đã hơn hai mươi, bây giờ uốn nắn lại không biết có kịp hay không... Nhưng quan trọng hơn là, ai uốn nắn cho hắn?
Nàng ư... Nàng dựa vào cái gì?
Mạch Khinh Trần thấy Lâm Trì như vậy, giật giật môi nói: "Bọn họ đả thương nàng..."
Lâm Trì nghẹn lại, hỏi: "Làm sao huynh biết là Đại Lý Tự."
Mạch Khinh Trần thành thật trả lời: "Trên mũi tên có dấu hiệu của Đại Lý Tự."
Rất thông minh.
Mạch Khinh Trần phát hiện Lâm Trì lại trầm lặng, nhỏ giọng muốn giải thích, nhưng lại không biết giải thích cái gì, suy nghĩ một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/1822450/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.