Sáng hôm sau,
”Lâm cô nương, thật xin lỗi.”
Kỳ Mặc vẻ mặt áy náy, liên tục nói xin lỗi: “Tối hôm qua, tại hạ vốn đã an bài một gian phòng khác cho cô nương nghỉ ngơi, nhưng không ngờ thị nữlại nhớ nhầm phòng.”
Thái độ của hắn thật sự rất chân thành, nhìn không ra nửa điểm chứng tỏ hắn đang nói láo.
Lâm Trì tâm trạng tốt, thở dài: “Thôi, chỉ cần......”
Kỳ Mặc vỗ tay một cái, một hàng thị nữ bưng các đĩa đồ ăn tiến vào, món ăn ngon bày biện tinh xảo không ngừng tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.
Ánh mắt Lâm Trì dựng thẳng rồi!
Kỳ Mặc cười cười: “Lâm cô nương từ từ ăn, nếu không đủ, sau còn có điểm tâm ngọt.”
Trên bàn, ít nhất hơn phân nửa là những món Lâm Trì không biết tên! Nước miếng mau chảy ra......
Lúc này không ăn thì đợi đến bao giờ!
Vùi đầu mãnh liệt ăn một hồi, Lâm Trì mới phát hiện bên cạnh nàng nhiều thêm một người.
Tâm lý bảo vệ thức ăn trỗi dậy, Lâm Trì phòng bị quay sang......
Aha!
”Khụ khụ khụ khụ khụ......” Đột nhiên bị nghẹn, Lâm Trì không ngừng hokhan kịch liệt, gian nan phát âm: “Cá...... Xương...... Hóc......”
Kỳ Mặc một phen minh bạch, đang định sai người đilấy chút dấm, thì thấy công tử nhà mình nhẹ nhàng bóp cổ Lâm Trì mộtcái, đồng thời tay dùng sức vỗ vào lưng Lâm Trì, mấy miếng cá cộng thêmxương cá cứ như vậy bị Lâm Trì phun ra.
Uống hết mấy ngụmnước cho bình tĩnh lại, quay đầu lại, đập vào mắt nàng là gương mặtkhuynh quốc khuynh thành của Mạch Khinh Trần. Khớp tay Lâm Trì bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/125841/quyen-1-chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.