Cuối cùng Lâm Trì quyết định không đi, bởi vì nàng đói bụng.
Một bàn thức ăn ở Vô Mặc sơn trang có thể nói là bữa ăn thịnh soạn nhất,sang trọng nhất nàng từng gặp, hơn nữa còn cung ứng không giới hạn!
”Ưmh...... Ăn ngon ăn ngon, đây là cái gì, thật là đẹp mắt......”
Kỳ Mặc đứng một bên, ôn tồn nho nhã giải thích từng món: “Đây là sủi cảotôm hầm cách thủy, đây là mực xào, còn món này là......” Thấy dángăn hung mãnh của Lâm Trì, Kỳ Mặc bất đắc dĩ cười. “Lâm cô nương, khôngcần gấp gáp, cứ từ từ ăn, muốn ăn thêm cái gì có thể gọi thêm......”
(*) Mực xào:
Trước đây, nàng sống cuộc sống như thế nào vậy?
Đĩa đồ ăn bên cạnh Lâm Trì rất nhanh chất thành đống.
Đến khi núi đĩa kia vượt qua trán, nàng rốt cục cũng ngừng lại, Lâm Trìthỏa mãn vuốt bụng, cười ôn hòa khác thường nói: “Ta đi đây”, tiện thểbồi thêm: “Bụng thật no.”
Tính tình sư phụ vốn cực đoan ácliệt, chưa bao giờ để nàng ăn no, có thức ăn ngon cũng giành ăn vớinàng...... Còn nói cái gì mà nữ hài tử ăn nhiều như vậy về sau sẽbiến thành thùng nước, đây là hắn giúp nàng giải quyết nỗi khổ......
Một bên, Kỳ Mặc dùng ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào cái bụng bằngphẳng của Lâm Trì, dường như muốn hỏi thức ăn nàng ăn trước đó đi nơinào.....
Thấy Kỳ Mặc chau mày, Lâm Trì hiểu lầm thành ýkhác, ăn của người thì miệng cũng mềm, nàng khổ não nói: “Cái đó...... Ta cũng không phải không muốn giúp, nhưng mà......” Dừng mộtchút. “Đúng rồi, cái đó, không có bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-khuynh-thanh/125840/quyen-1-chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.