Vân Nhị sau khi đem chuyện sư phụ giao phó an bài xong xuôi liền hoàn toàn rảnh rỗi, sau đó liền bắt đầu chậm rãi đi tìm người bát quái chuyện trong y cốc. Chuyện bát quái trong y cốc vốn chưa lắng xuống, tùy tiện kéo một người cũng có thể nói cho hắn biết rõ ràng mạch lạc, càng đừng nói đến tên sai vặt luôn hầu hạ hắn. 
Mặc dù đã sớm nhìn ra sư phụ đối với Tứ đệ tốt đến không bình thường, thế nhưng nghe người khác miêu tả hắn vẫn là chấn kinh đến mấy ngày vẫn không lấy lại được tinh thần. 
Ngược lại không phải là kinh ngạc với quan hệ kinh thế hãi tục của hai người trước mắt, mà là hắn không thể nào tưởng tượng, một người lạnh lùng tàn nhẫn luôn cách xa người ngoài ngàn dặm, khối băng sơn ngàn năm có thể đem người đông thành mảnh vụn như sư phụ, y rốt cuộc là làm sao mà có một mặt ôn nhu a? 
Tuy thấy mọi người trong y cốc ngày ngày bàn tán, nhưng hoàn toàn không có đối với loại đoạn tụ này có quá nhiều đánh giá. Đừng tưởng rằng trong này toàn là một đám hủ nam, thật sự là sự chú ý của tất cả mọi người  cũng chuyển tới một vấn đề khác. 
Công tử lúc đối mặt với Tứ công tử tựa hồ hoàn toàn biến thành một người khác! Công tử thế nhưng còn có một mặt ôn nhu, nhu tình như nước cùng kiên nhẫn cưng chiều như vậy! Chuyện này so với đoạn tụ còn đáng sợ hơn! Hoàn toàn không có cách nào tưởng tượng được! Không có thiên lý! 
Tò mò 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-tu-cuoi-voi-do-nhi-mot-cai-nao/1335557/quyen-2-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.