Trần Thuật muốn cho tình cảm của y cùng Quý Cạnh Trạch hạ nhiệt độ, hi vọng hai người bọn họ đóng vững đánh chắc, từng bước thận trọng, mặc kệ Quý Cạnh Trạch trên thực tế có nguyện ý hay không, tình huống khách quan đều khiến y không thể không tỉnh táo lại một ít, kỳ thử việc của cậu lập tức sẽ kết thúc, giữa cậu và Trương Đào đại khái chỉ có một người có thể lưu lại, tuy rằng bình thường làm việc ra sức, nhưng thời điểm cuối cùng cũng không thể lơi lỏng. Trước khi nhập hạ là mùa thịnh vượng bán máy tạo ẩm, Quý Cạnh Trạch gần nhất đều chạy xã khu, chạy cao ốc, mỗi ngày đều mệt muốn chết.
Công ty Trần Thuật bọn họ sắp ra mắt sản phẩm mới, y cũng bận rộn đến trời đất tối sầm, có mấy lần về nhà cha mẹ, cũng sẽ từ xa xa nhìn phòng Quý Cạnh Trạch ở tầng 14, nhìn thấy đèn sáng, cũng có xúc động muốn đi lên, nhưng mỗi lần nghĩ tới tư thế ngủ kinh người kia của Quý Cạnh Trạch, vẫn là thôi.
Tiêu thụ không thể so với nghề khác, ngày nghỉ, cuối tuần ngược lại càng bận rộn, thật vất vả có một buổi tối thứ sáu Quý Cạnh Trạch có rảnh, nhanh chóng gọi điện thoại cho Trần Thuật hỏi y ở nơi nào.
Trần Thuật nói y đã hẹn người ăn cơm, nhưng đã hơn mười ngày không gặp, cũng là nhớ đến khó chịu, vì thế báo địa chỉ, nói: "Cậu trước chín giờ tới đây đón tôi đi, tôi liền không lái xe, đỡ phải đi chỗ cậu bên kia không chỗ đậu."
Quý Cạnh Trạch vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-that-khong-ngai-truoc-sau/69196/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.