["Tớ thực sự thích cậu, Midori à. Thích lắm."
"Lắm là bao nhiêu?"
"Là như một chú gấu mùa xuân," tôi nói.
"Một chú gấu mùa xuân ư?" Midori lại ngẩng lên. "Thế nghĩa là sao? Một chú gấu mùa xuân."
"Cậu đang bước đi trên một cánh đồng, chỉ có một mình, vào một ngày xuân, và chú gấu con bé nhỏ đáng yêu ấy, với bộ lông mượt như nhung và cặp mắt nhỏ sáng ngời chạy tới đi cùng với cậu. Và nó nói "Xin chào tiểu thư. Có muốn lộn nhào với tôi không?" Thế là cậu với chú gấu chơi với nhau cả ngày hôm đó, quấn quít trong tay nhau, lăn mình xuống triền đồi phủ đầy hoa cỏ ở đó. Hay chưa nào?"
"Ờ. Thật là hay."
"Tớ thích cậu đến như vậy đấy."](1)
(1) Trích từ Rừng Na Uy của Haruki Murakami, chú thích của tác giả.
Bản dịch của Trịnh Lữ.
Trần Thuật tuổi 19 ném cuốn sách trong tay xuống, bĩu môi: "Viết vớ vẩn! Đệch, trên cánh đồng mùa xuân gặp con gấu, không nhanh chóng chạy đi, còn cùng nó lộn nhào? Tìm chết sao?
Y không chút để ý tản bộ trên triền núi phủ đầy hoa cỏ, Quý Cạnh Trạch 26 tuổi thò tay ngăn y lại.
"Cậu làm gì!" Trần Thuật trừng cậu: "Sao cậu lại đi ra? Tôi hiện tại mới 19, tôi còn chưa có gặp được cậu!"
Hai tay Quý Cạnh Trạch khoát lên trên vai y, cười nói: "Gặp, tôi nói gặp liền gặp, chúng ta cùng nhau chơi đi."
Trong lòng Trần Thuật ấm áp, buông tay chống cự, hai người bọn họ ôm lấy nhau dọc theo triền đồi lăn xuống, trong lòng Trần Thuật mơ mơ hồ hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-that-khong-ngai-truoc-sau/69195/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.