Dịch: Tồ Đảm Đang
Ngày vừa thi xong, Sài Đông Đông và bạn học của mình tụ tập uống cũng kha khá, ngay cả thầy giáo bình thường nghiêm túc thận trọng cũng cười nói trên bàn ăn chúc bọn họ tiền đồ rộng lớn.
Sài Đông Đông đầu óc mơ mơ màng màng, một chốc lại nói câu cuối hồi chiều có lẽ không làm sai đâu, một chốc lại nói tối nay sang nhà Tiểu Cửu ngủ vậy.
Trong lúc đầu óc mông lung nghe thấy một thằng bạn nào đó của cậu to giọng hét lên câu:"Quen đi!"
Sau đó nghe thấy thêm vài giọng nói phụ họa theo:"Quen đi! Quen đi!"
Trong những tiếng kêu hỗn tạp ấy cậu nhìn thấy Đặng Hiểu Văn ngồi ở góc xéo đối diện mình, nhìn thấy gò má ửng hồng lên vì rượu, nhìn thấy khóe mắt ngước lên của cô ấy đúng lúc chạm vào ánh nhìn của cậu.
Hai người kia đang bị cả lớp ủng hộ quen nhau rõ ràng là đã thích thầm nhau từ lâu lắm rồi, đưa đẩy nhau dưới ánh nhìn của mọi người một lúc, sau đó hai tay nắm lấy nhau.
Đám người ồn ào hò hét, thậm chí có người còn huýt sáo lên.
Đặng Hiểu Văn cười ha ha trước mặt cậu, có lẽ là do tác dụng cửa rượu, ánh đèn lấp lánh trên gương mặt cô ấy, giống như lúc cậu vào đội bóng rổ cửa trường, có một cô gái thường đứng ở khán đài hô to:"Cố lên nhé!"
"Cố lên nhé, Sài Đông Đông!"
Buổi tối Sài Đông Đông gọi cho mẹ mình nói ăn uống xong cậu không về nhà nữa, mẹ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-sinh/2161560/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.