Editor: zjtya_nguyen
*
Tạ Chấp Châu yêu cầu rất cao về chất lượng giấc ngủ, không thích có người bên cạnh, Mạnh Thành Duyệt không tin anh thực sự ngủ cùng cô.
Cô nói "Ồ" : "Tôi đi ngủ trước đây."
"Đợi chút." Tạ Chấp Châu tắt máy tính đi, ngoắc ngoắc ngón tay về phía cô.
Mạnh Thành Duyệt đi qua.
"Bánh kem đâu?"
"Bên ngòai."
Tạ Chấp Châu xoay người đi ra ngoài.
Mạnh Thành Duyệt đi theo sau: "Cậu muốn ăn à?"
"Có lẽ sẽ không ăn." Tạ Chấp Châu mở hộp đóng gói ra: "Nhưng phải có nghi thức."
Nghi thức anh nói là châm nến ước nguyện rồi thổi.
Mạnh Thành Duyệt nhìn bánh kem trên bàn, âm thầm ngáp một cái.
Tạ Chấp Châu tìm nhân viên khách sạn mượn cái bật lửa, châm nến lên.
"Ước đi."
Mạnh Thành Duyệt làm theo.
Tạ Chấp Châu không hỏi cô có ước nguyện gì, bởi anh biết không có cách nào giúp cô thực hiện.
Uớc nguyện của Mạnh Thành Duyệt là mẹ cô nhanh chóng khỏe lên.
Uớc xong, cô ngẩng đầu: "Cậu dám ăn sao?"
Tạ Chấp Châu nhìn cô chằm chằm: "Cô dám ăn thì tôi dám ăn."
Mạnh Thành Duyệt cũng quan sát biểu tình của anh: "Cậu mua, cậu ăn trước."
Anh như phát hiện ra dấu vết gì, ánh mắt giảo hoạt: "Sinh nhật cô, cô ăn trước đi."
Mạnh Thành Duyệt nghĩ: "Cậu ăn của tôi, tôi ăn của cậu."
"Được a." Tạ Chấp Châu rất vui vẻ.
Mạnh Thành Duyệt cắt bánh kem ra, dùng dĩa chọc một miếng đưa đến miệng Tạ Chấp Châu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-sinh-tu-liem/3429224/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.