Editor: zjtya_nguyen
*
Khi Mạnh Thành Duyệt đến, Thẩm Diễm Lễ đã chờ ở cửa khu.
Thời tiết thật đẹp, ánh mặt trời chiếu lên người ấm áp, Mạnh Thành Duyệt cởi áo khoác vắt trên cánh tay, lấy bình nước ấm trong ba lô ra, đi đến trước mặt Thẩm Diễm Lễ.
Cô ngồi xổm xuống, hỏi: "Thẩm tiên sinh, anh uống nước không?"
Thẩm Diễm Lễ ngồi trên xe lăn, nhìn bình giữ nhiệt màu đen trong tay cô: "Đây là?"
"Chuẩn bị cho anh."
"Cho tôi?"
"Đúng." Mạnh Thành Duyệt mở ba lô ra, bên trong có khăn dùng một lần, thuốc chống muỗi, thuốc trị cảm, ô che mưa, cục sạc dự phòng.
"Mấy thứ này đều là tôi mang theo, nếu anh có nhu cầu có thể hỏi mượn tôi."
Thẩm Diễm Lễ cười nói: "Cô rất giống người chuyên nghiệp."
"Không, tôi cũng là lần đầu tiên làm hướng dẫn viên du lịch cho người khác." Cô đầu tiên đã nghiên cứu qua.
Mạnh Thành Duyệt rất kiên nhẫn, hơn nữa giải thích rất chuyên nghiệp. Thẩm Diễm Lễ thỉnh thoảng đặt câu hỏi, hầu hết là yên lặng mà nghe.
Cô tuy rằng rất tinh tế, vẫn cùng anh giữ khoảng cách, là cô gái rất đúng mực.
Thẩm Diễm Lễ cảm thấy, tính cách Mạnh Thành Duyệt rất giống anh.
Anh nghĩ thầm, vốn dĩ là nên giống.
*
Tạ Chấp Châu không nghĩ tới anh cũng có ngày bị chặn.
Nơi tồi tệ này muốn vào cửa còn phải đặt hẹn trước!
Vẻ mặt anh đen xì mà lái xe đi.
Đi đến nửa đường, anh tức giận quá, lại quay đầu trở lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-sinh-tu-liem/3429223/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.