Về đến nhà, Mạnh Thành Duyệt thay váy ra. Tạ Chấp Châu tính tình cổ quái, quần áo giày đều đặt may theo kích cỡ của cô, nếu cô trả lại, anh sẽ lập tức ném đi.
Tủ quần áo đã treo vài chiếc váy đắt tiền.
Mạnh Thành Duyệt cho váy vào túi, chuẩn bị mang đi tiệm giặt khô.
"Là Duyệt Duyệt trở về sao?"
Mạnh Thành Duyệt đi vào phòng ngủ của mẹ: "Mẹ, ba còn chưa về sao?"
Từ Tuệ Chân vén chăn lên ngồi dậy, Mạnh Thành Duyệt khoác thêm áo khoác cho bà.
"Hôm nay không phải sinh nhật thiếu gia sao? Ba con đi hỗ trợ bố trí, bị bác Tạ con giữ lại ăn cơm rồi." Từ Tuệ Chân cười nhìn con gái: "Hôm nay trang điểm thật là đẹp."
"Thiếu gia làm cho." Mạnh Thành Duyệt lo lắng vết thương ở eo ba cô: "Mẹ, mẹ bảo ba đừng ra ngoài làm việc nữa, chờ con trưởng thành có thể đi làm thêm."
"Con mới vào đại học đi làm thêm làm gì? Như vậy sẽ vất vả. Con nha, phải ở bên cạnh thiếu gia cho tốt, hầu hạ thiếu gia là được"
Hầu hạ Tạ Chấp Châu, so với đi làm thêm vất vả hơn nhiều.
Nhưng Mạnh Thành Duyệt cũng rõ ràng, bất luận việc làm thêm gì đều kém so với hầu hạ Tạ Chấp Châu. Bác Tạ cho tiền tiêu vặt rất nhiều, mỗi tháng khoảng hai vạn.
"Có phải thiếu tiền không?" Từ Tuệ Chân hốc mắt đỏ lên: "Là mẹ liên lụy con."
"Tiền hết thì lại đi kiếm. Mẹ phải dưỡng bệnh cho tốt, thân thể khỏe mạnh là giúp con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-sinh-tu-liem/2827660/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.