Ánh mắt người đàn ông nhìn cô quá kỳ quái, giống như gặp lại người quen cũ đã xa cách.
Mạnh Thành Duyệt chần chừ một lúc, nói: "Chúng ta đã từng gặp nhau sao?"
Lúc này, một thanh niên mặc vest màu đen vội vàng chạy tới, sắc mặt hoảng loạn, cung kính dò hỏi: "Thẩm tổng, ngài không sao chứ?"
"Không có việc gì." Người đàn ông liếc mắt nhìn về phía Mạnh Thành Duyệt.
Lại lần nữa nhìn thẳng nhau, Mạnh Thành Duyệt không thấy được ánh mắt giật mình vừa rồi nữa, thay thế vào là lạnh nhạt tự nhiên.
Vẻ mặt của anh rất bình tĩnh: "Là nhờ bạn học này."
"Tôi tên là Thẩm Diễm Lễ, đây là danh thiếp của tôi." Ngón tay người đàn ông thon dài, làn da toát lên vẻ bệnh tình tái nhợt.
Mạnh Thành Duyệt tiếp nhận danh thiếp.
Thẩm Diễm Lễ.
Giáo sư giảng dạy khoa tài chính Thẩm Diễm Lễ? Một doanh nhân trẻ rất nổi tiếng, Mạnh Thành Duyệt đã nghe qua tên anh.
Đôi chân dài dưới quần tây nhìn qua rất bình thường, hẳn là chân giả, xuất phát từ lễ phép, Mạnh Thành Duyệt chỉ nhìn lướt qua rồi không nhìn nữa.
Điện thoại báo có cuộc gọi "Tạ Chấp Châu"
Mạnh Thành Duyệt nhấc máy: "Thiếu gia."
Đầu kia điện thoại vang lên âm thanh không kiên nhẫn: "Mạnh Thành Duyệt, cô ở đâu?"
"Cửa tàu điện ngầm."
"Chú Vương đỗ xe ở đâu cô không biết?"
"Anh không phải nói tôi tự đi về sao."
"Cô nghe lời như vậy lúc nào? Tôi bảo cô đêm nay ngủ cùng tôi cô ngủ hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-sinh-tu-liem/2827659/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.