Sau khi đưa Khinh Nhi về nhà Lưu Cao Dương lái xe qua một quán bar nhỏ, quán bar này có tên là "Your Feeling" màu chủ đạo là xám đen, khung cảnh khá vắng, nhạc mở cũng không quá nhộn nhịp, nhìn trông rất chill và đơn giản. Khách tới đây đa số đều chỉ bàn chuyện làm ăn, hoặc là để thư giãn, nên có thể nói đây là một quán bar tương đối văn minh. Đã hơn chín giờ nên lúc này đường phố dường như cũng đã dần thưa thớt hơn, phố xá vắng vẻ mang cho người khác cảm giác vô cùng trống rỗng. 
Lưu Cao Dương đậu xe ở bãi giữ xe đối diện quán bar, sau đó bước vào quán, vừa vào anh đã đi lên tầng trên sau đó chọn nơi yên tĩnh và kín nhất để ngồi. Có lẽ vì là khách quen nên phục vụ không hỏi anh muốn uống gì mà đưa thẳng tới cho Lưu Cao Dương một ly brandy sau đó nhanh chóng rời đi. 
Đợi phục vụ đi khỏi, Lưu Cao Dương lấy một gói thuốc từ trong túi quần, sau đó châm lửa điếu thuốc, hút một hơi thật sâu rồi nhả dần khói ra. Khói thuốc được phà ra mang theo rất nhiều dòng suy nghĩ của anh, khói vừa mờ ảo, vừa làm đầu óc anh như mụ mị. 
Anh nhớ tới khi mình còn nhỏ cũng đã từng như hôm nay, từng bị người đàn bà kia là Lương Quyên tát một cái thật mạnh vào mặt vì đã làm cho con trai bà bị thương, sau đó lại bị ba mẹ mình bắt cúi đầu xin lỗi mặc dù đó vốn chẳng phải là lỗi của một mình anh. Lưu Cao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-sinh-chi-anh-va-em/368038/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.