Nàng bước lên xe ngựa, trầm mặc ngồi đối diện Hiên Viên Cảnh Hoằng, cũng không biết hắn rời khỏi hoàng cung từ khi nào, như thế nào lại ngồi trong xe ngựa của nàng.
Xem ra Nạp Lan Viên Liệt cũng đã ngầm đồng ý, nếu không như thế nào hắn ta lại bình tĩnh ngăn trở nha hoàn lên xe.
Xe ngựa chậm rãi ra khỏi hoàng cung, Lan Cơ vẫn như cũ ngồi đoan chính trầm mặc.
Hiên Viên Cảnh Hoằng mở miệng nói: “Ta đã nói chuyện với ca ca của nàng, hắn sẽ lưu lại kinh thành một khoảng thời gian, thẳng đến khi hai ta thành thân”.
Lan Cơ há miệng thở dốc, muốn thốt nên lời nhưng lại không thể.
Nói đến cũng kỳ quái, từ ngày nàng thay đổi thân phận, giữa nàng và Hiên Viên Cảnh Hoằng có rất nhiều thay đổi, mọi thứ đều gây ảnh hưởng đến kế hoạch mà nàng đã vạch ra.
Vốn dĩ cho rằng sẽ có một cái cơ hội tốt hoàn thành nhiệm vụ, ai biết….
Nàng trầm tư, quyết định vẫn nên chủ động một chút.
Ngay lúc Lan Cơ muốn đứng dậy lại gần chỗ Hiên Viên Cảnh Hoằng, hắn ta bỗng nhiên đi trước một bước, duỗi tay ra đem nàng ôm vào lòng, cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng, tựa như trừng phạt, thô bạo càn quét khoang miệng.
Lan Cơ thập phần khó chịu, không ngừng giãy giụa, hai cánh tay rắn chắc hữu lực càng đem nàng ôm thật chặt, sắc mặt nàng vô cùng tái nhợt đến mức đáng sợ, thân thể truyền đến từng trận đau đớn, nói không nên lời, chỉ có thể phát ra những tiếng “Ngô ngô”
Thẳng đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531806/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.