Nàng cảm giác trái tim của mình như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, hắn đây là có ý gì? Chẳng lẽ hắn đã nhìn ra ý đồ của nàng? Nhưng mà chuyện này làm sao có thể? Trong lòng Lan Cơ nhấc lên một ngọn sóng lớn, trên mặt lại thay đổi thành một bộ mặt kinh hoảng thất thố nhìn Hiên Viên Cảnh Hoằng, hoảng loạn muốn giải thích: “Vương gia….Ta…..” “Nàng đã sớm biết nàng ta là muội muội của Lý Tử Văn đi?” Hiên Viên Cảnh Hoằng châm chọc cười: “Cho nên mới làm bộ cùng nàng ta quan hệ tốt, bởi vì nàng ta có thứ được gọi là trời sinh mệnh phượng hoàng, bởi vì tương lai ta sẽ lập nàng ta thành chính thê?” Lan Cơ vẻ mặt hoảng loạn, gian nan lắc đầu, trong lòng lại không cấm được thở phào nhẹ nhõm, nguyên lai hắn nghĩ như thế này, làm nàng cứ tưởng….. “Vương gia …. Lan Cơ chỉ…..” Hiên Viên Cảnh Hoằng nhàn nhạt cắt đứt lời nàng: “Nàng không cần tự xưng mình là Lan Cơ, hiện tại nàng cũng không còn là hoa khôi Lan Cơ của Túy Mộng Các, mà là thân muội muội của Bắc Cảnh Vương Thế tử, không lâu nữa cũng sẽ trở thành Cảnh Vương phi, điều này không phải là thứ nàng muốn nhất sao?”. “Không….Ta chỉ ….yêu chàng, Vương gia….” Lan Cơ khóc không ra tiếng biện giải, xem ra trong lòng Hiên Viên Cảnh Hoằng đã sớm coi nàng là nữ nhân không từ thủ đoạn để gả cho hắn, mặc kệ hắn nghĩ gì, chỉ cần nàng gả cho hắn là nàng sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Người nam nhân này, thật con mẹ nó, khó thu phục. “Yêu ta?” Hiên Viên Cảnh Hoằng lắc lắc đầu, duỗi tay nâng cằm Lan Cơ lên, khiến cho nàng ngẩng khuôn mặt nho nhỏ, hoa lê đái vũ lên, nhẹ nhàng trào phúng: “Yêu ta vì cái gì? Thân phận? Địa vị? Hay là vì túi da này? Hay là vì ta là nam nhân đầu tiên của nàng? Nàng có biết ta là loại người gì không? Có chân chính hiểu ta không?”. Lan Cơ trong lòng vô ngữ, nàng chỉ muốn tát một cái vào mặt hắn, đến giờ phút này, hắn còn ra vẻ cái gì? Hắn không biết mấy lời này không nên hỏi nữ nhân sao? Nhưng mà ngoài mặt, nàng chỉ có thể dùng đôi mắt chứa đầy lệ quang trong suốt vừa quật cường lại vừa thâm tình nhìm chằm chằm vào hắn. Hiên Viên Cảnh Hoằng buông lỏng tay, xoay người nói: “Ngày mai là ngày sinh thần của Thái Hậu, nàng sẽ lấy thân phận Vân Nhã Quận chúa, cùng Bắc Cảnh Vương Thế tử tiến cung, tự giải quyết cho tốt” Nói xong, hắn lập tức rời khỏi phòng. Lan Cơ đơn độc một mình ở trong phòng nhìn cánh cửa bị đóng lại, trong lòng không ngừng bi ai cảm thán, quả nhiên…. Công lược Hiên Viên Cảnh Hoằng quả nhiên không dễ, hắn ta so với nàng tưởng tượng còn lợi hại hơn nhiều, hơn nữa lại vô cùng đa nghi, không chịu tin tưởng ai…..Không để lộ tình cảm ra ngoài. Có lẽ người trong hoàng tộc đều sẽ như vậy? Mà cái người được gọi là thân ca ca của nàng, Bắc Cảnh Vương Thế tử ….. Nàng cũng không quá tin tưởng hắn, hắn ta đối với người được thân muội muội của hắn cũng không quá nặng tình, sở dĩ hắn đối xử tốt với nàng cũng chỉ vì Hoàng Đế đã có ý định xuống tay với Bắc Cảnh, mà Nạp Lan Viên Liệt chỉ là đi trước một bước, lấy nàng làm con tốt, liên hôn với hoàng tộc. Hiên Viên Cảnh Hoằng cùng Nạp Lan Viên Liệt hẳn là đã đạt thành hiệp nghị, nếu không…. Cho dù nàng có là muội muội của Nạp Lan Viên Liệt thì Hiên Viên Cảnh Hoằng cũng sẽ không vì cưới nàng mà bỏ cái trời sinh mệnh phượng hoàng, Lý Tử Toàn. Hoặc có lẽ do nàng đã suy nghĩ quá nhiều, dù sao Nạp Lan Viên Liệt cũng có vài phần thật tình đối với nàng, cũng sẽ không…. Haiz……Cổ đại đầy dãy âm mưu…… Thời gian trôi qua thực nhanh, cuối cùng cũng đến ngày phải tiến cung. Lan Cơ đem hết thảy chuẩn bị tốt liền lên xe ngựa, trong xe chỉ có nàng cùng một cái nha hoàn, còn Nạp Lan Viên Liệt thì cưỡi ngựa đi bên cạnh. Thành thật mà nói, đối với việc tiến cung lần này nàng cũng không quá hưng phấn cùng chờ mong mà chỉ ẩn ẩn cảm giác bất an trong lòng. Nếu Hiên Viên Cảnh Hoằng cùng Bắc Cảnh thật sự định tạo phản, như vậy, ngày hôm nay, ngày sinh thần của Thái Hậu sẽ là cơ hội tốt để hành thính Hoàng Thượng. Hơn nữa có lẽ Hoàng Đế cũng đã sớm có ý định sẽ xuống tay với Bắc Cảnh trong ngày hôm nay? Bởi vì từ trước đến nay cái được gọi là hành thích, ám sát đều là diễn ra ở yến hội náo nhiệt, hoặc là ở lúc Thánh Thượng thân trinh đi săn…… ------Hoàng cung cao lương------- Cảnh trí thâm cung đúng như nàng dự đoán, huy hoàng tráng lệ, xa hoa lộng lẫy, son sắc hoàng kim, khí thế trang nghiêm. Lan Cơ cúi đầu xuống ngồi bên cạnh Nạp Lan Viên Liệt, nỗ lực làm giảm sự tồn tại của chính mình, mà Hiên Viên Cảnh Hoằng lại ngồi đối diện nàng, tùy ý uống rượu nhưng ánh mắt lại thường xuyên dừng ở trên người nàng. May mắn hôm nay là sinh thần của Thái Hậu, Hoàng Thượng cùng Thái Hậu chỉ hỏi nàng vài câu tượng trưng, hơn nữa nàng vẫn luôn làm bộ nhát gan cúi gằm đầu, cho nên mọi lực chú ý của mọi người đều dừng trên ca vũ. “Không cần khẩn trương, cũng chỉ một hai canh giờ nữa chúng ta liền có thể rời khỏi đây” Nạp Lan Viên Liệt trấn an nói, hắn cho rằng Lan Cơ lần đầu tiên tiến cung, diện kiến thánh nhan cho nên sinh ra khẩn trương cùng sợ hãi. “Ân” Lan Cơ thấp thanh đáp ứng, nàng chỉ sợ nàng sẽ sinh ra nhiều phiền toái mà thôi, không khí thâm cũng thật là nhiệt. Các phi tử chốn hậu cung dâng lên đủ loại đồ vật để làm cho Thái Hậu cùng Hoàng Đế vui vẻ, Lan Cơ nghe thấy những lời lẽ của các nàng chỉ cảm thấy người lừa ta gạt, bỗng nhiên cảm thấy thập phần may mắn, mục tiêu công lược của nàng không phải là Hoàng Đế. Công lược một người nam nhân đã khó nữa chi là…. Nghĩ vậy, nàng không khỏi nâng tầm mắt nhìn về phía Hiên Viên Cảnh Hoằng đang tùy ý uống rượu. Đối phương bỗng nhiên cũng ngẩng đầu lên, Lan Cơ lập tức chạm phải cặp mắt thâm sâu sắc bén, tựa hộ như muốn nhìn thấu nàng từ đầu đến chân. Nàng rũ mi xuống, ánh mắt dừng trên bàn rượu. Cung nữ ở phía sau cho rằng nàng muốn uống rượu, vội vàng tiến lên rót cho nàng một ly. Nhưng mà vị cung nữ này cũng không ý thức được chính mình lấy sai ly rượu, trên bàn tổng cộng có hai ly rượu để cạnh nhau, một ly của nàng còn một ly của Nạp Lan Viên Liệt mà Nạp Lan Viên Liệt lại không uống rượu, thậm chí đồ ăn cũng không ăn. Chất lỏng màu hổ phách chậm rãi rót vào bạch ly tinh tế tạo thành một đường cong hoàn mỹ, sóng sánh ở bên trong nổi lên một chút bọt, thẳng đến khi chất lỏng màu hổ phách tràn ngập miệng ly thì mới dừng lại. Lan Cơ cũng không để ý, rốt cuộc hai cái ly này đều là ly sạch, nàng nhìm chằm chằm vào động tác của cung nữ, do dự một chút rồi duỗi tay ra, thong thả mà ưu nhã bưng lên ly rượu, uống cạn một hơi. Thẳng đến khi yến hội kết thúc, cũng không phát sinh sự kiện hành thích như Lan Cơ dự đoán, nàng bỗng nhiên cảm giác có chút xem nhẹ cổ nhân, quả nhiên mấy hành động trắng trợn táo bạo hành thích Hoàng Đế trong yến hội chỉ có thể thấy trên màn ảnh. Trong suốt quá trình diễn ra yến hội, chỉ có Hoàng Đế ngẫu nhiên thể hiện sự bất mãn với việc từ hôn của Hiên Viên Cảnh Hoằng, nhưng cũng không có ý định xử phạt hắn, dù sao cũng là tiệc sinh thần của Thái Hậu, có một số chuyện vẫn không nên nói. Ai bảo hoàng tộc quan trọng nhất chính là mặt mũi a. Yến hội kết thúc viên mẫn, Lan Cơ cùng Nạp Lan Viên Liệt dẫn đầu rời khỏi hoàng cung. Mặc dù không xuất hiện sự kiện hành thích nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy một cỗ bất an, hơn nữa càng ngày càng dày đặc. Nhấc lên màn xe, Lan Cơ vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy người ngồi trong xe ngựa…..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]