Bạch Mi đại sư sâu kín thở dài, bỗng nhiên đối với Hàn Viêm nói: “Còn thỉnh thí chủ tự giải quyết cho tốt.”.
Sau khi nói xong, lập tức xoay người rời đi.
Đối với lời nói của Bạch Mi đại sư, Hàn Viêm trong lòng thầm chửi chó má, tự giải quyết cho tốt? Hắn làm việc, từ khi nào đến phiên người khác xen vào?.
Chỉ là nhìn thấy bộ dáng hồn bay phách lạc của Tống Y Nhân, Hàn Viêm không thể không nhíu mày, lão hòa thượng kia đã nói gì với nàng?.
Tống Y Nhân vẫn duy trì bộ dáng này từ chùa Thanh Phong cho đến khi về đến hầu phủ.
Hàn Viêm đối với bộ dáng này của Tống Y Nhân cảm thấy không vui, nội tâm so với Tống Y Nhân càng rối rắm hơn nhiều, hắn ý đồ muốn kích thích nàng, muốn chọc giận nàng, nhưng chỉ nhận lại một đôi mắt bi thương.
Nhìn ánh mắt này, Hàn Viêm bỗng nhiên cảm thấy khủng hoảng, trong lòng không ngăn được dâng lên một cỗ chua chát, đau đớn vô cùng, cả người né tránh, rời khỏi phòng của Tống Y Nhân.
Đêm khuya, thư phòng.
Hàn Viêm khoanh tay đứng trước thư án, khuôn mặt tuấn mỹ trầm ổn vô cùng, đôi con ngươi đen nhánh thâm trầm sâu thẳm, làm cho người ngoài không thể nhìn ra tâm tư của hắn, ở phía sau hắn, một hắc y nhân đang quỳ, cả người một màu đen tuyền hòa mình vào bóng tối.
“Ảnh Lưu, ngươi đi tra một chút, hôm nay lão hòa thượng kia nói vì với nàng” Trầm thấp phát ra mệnh lệnh.
Hắc y nhân ở phía sau hơi hơi cúi đầu, nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531785/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.