Cô kẹp chặt hai chân, đỏ mặt lắc đầu, xấu hổ không muốn mở miệng trả lời Quý Hàn.
"Ân? Em không nói?" Quý Hàn dùng sức miết chặt tiểu anh đào.
"A...... Đau......" Diêu Vi chỉ cảm thấy đầu nhũ tiên đau rát, nước mắt từ trong hốc mắt chảy ra.
"Đau? Trừ bỏ đau còn có gì?" Quý Hàn hỏi, dùng thân dao phẫu thuật ấn lên đầu nhũ tiên khác, sau đó hơi hơi dùng sức, nhũ tiên hồng diễm lập tức lún sâu vào trong ngực. Vì phòng ngừa lưỡi dao làm Diêu Vi bị thương nên hắn đã hướng lưỡi dao ra bên ngoài.
"Ân a...... Ô, còn thực trướng...... Lạnh......" Diêu Vi nức nở ra tiếng, dao phẫu thuật lãnh lẽo làm cô cảm thấy đầu nhũ tiên một trận kích thích.
"Thực hảo, ngoan." Quý Hàn lấy dao phẫu thuật ra, không tiếp tục chà đạp tiểu nhũ tiên nữa ngược lại còn khen cô một câu.
Dao phẫu thuật được lấy ra, lại di chuyển xuống phía dưới rồi dừng lại ở cúc quần, Quý Hàn âm thanh ái muội vang lên trên đỉnh đầu cô: “Anh đoán…. quần lót hôm nay em mặc chính là ren đen đi…”
Nói xong, hắn nhẹ nhàng tháo cúc quần, tiếp tục kéo khóa quần xuống, quả nhiên bên trong là một chiếc quần lót ren đen có chút trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy khu rừng mượt mà uốn lượn đi vào nơi cấm địa thần bí.
Quý Hàn ánh mắt u ám, hô hấp thô nặng: "Xuống dưới, đem chính mình quần áo cởi ra, anh phải cấp em kiểm tra phía dưới."
Diêu Vi cuống quít lắc đầu, đôi tay bắt lấy cạp quần, nức nở cầu xin: "Không cần......"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531708/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.