Đúng như lời Quý Hàn nói, ngày hôm nay hắn không có việc gì gấp, chỉ đơn giản đến phòng bệnh kiểm tra tình trạng của bệnh nhân hoặc ngồi trong văn phòng xem xét một chút văn kiện ca bệnh linh tinh. Nếu bệnh viện không có các ca phẫu thuật lớn thì không nhất thiết cần phải hắn ra tay.
Trong văn phòng nhiệt độ có chút cao, Diêu Vi ngồi một lát liền cảm thấy có chút nóng, có chút không chịu được liền thoát áo khoác ngoài ra.
Quý Hàn đang ngồi xử lý công việc ngước nhìn Diêu Vi, vội vàng buông bút trong tay, đứng dậy đi tới đem áo khoác vừa cởi phủ lại trên người Diêu Vi, nhíu mày nói: “Thời tiết có chút lạnh, khoác áo vào, không sẽ sinh bệnh”.
“Trong này nhiệt độ có chút cao, không phải anh là bác sĩ sao? Nếu em bị bệnh, liền tới tìm anh” Diêu Vi vẻ mặt vô tội ánh mắt lấp lánh vui đùa Quý Hàn.
Quý Hàn có chút sửng sốt, vội vàng cúi đầu, không ngờ ở góc độ này hắn có thể nhìn thấy khe ngực mơ hồ ẩn sâu trong lớp áo của cô.
Quý Hàn chỉ cảm thấy cả người khô nóng, hắn cuống quít dời tầm mắt: "Sinh bệnh cũng đâu phải chuyện tốt lành gì, em đừng cởi áo khoác ngoài ra."
Thấy Quý Hàn dáng vẻ này, Diêu Vi chớp chớp mắt, bỗng nhiên nảy ra một ý định, đứng lên ôm lấy cánh tay hắn cố ý đè lên sườn ngực lay động: "Được rồi, em không cởi áo khoác ra nữa là được chứ gì, anh dẫn em đi tham quan phòng khám bệnh được không?”
Quý Hàn hô hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-tinh-phuc/1531707/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.